NOTE 198

 Ngày mới....thật nhiều mênh mông rối lòng...

Never let me go - Những vết cứa dịu dàng

Có lẽ sẽ phải mất một thời gian rất lâu nữa tôi mới dám đọc lại quyển này. Bởi nó đã khiến tôi đớn đau đến vậy sau khi gấp lại trang cuối cùng.

Thoạt đầu, tôi đã hơi khập khiễng khi theo kịp nhịp kể của Kathy. Nhưng đến lúc đã hiểu mạch truyện rồi, tôi đã không dứt ra được. Suốt 2 đêm liên tục tôi đọc nó mà quên cả ngủ. Đến nỗi tối nay, khi một mình trong quán, tôi chỉ mong không ai thấy mình đang sụt sùi. Kể cũng lạ, chủ quán như cũng biết tôi đang mê mải với quyển sách nên cũng không gọi tôi về dù quán đã quá khuya và đến giờ đóng cửa. Và, tế nhị làm sao, khi trên bàn tôi ngồi có sẵn một hộp khăn giấy.

Một giọng văn bình thản mà đau đớn. Một giọng văn không khiến người ta vỡ oà mà chỉ nhói lên trong lồng ngực. Một giọng văn chậm mà sâu. Như những vết cứa nhẹ nhàng mà khiến người ta âm ỉ đến tận tâm can.

Và, khi những trang cuối cùng sắp khép lại, tôi đã khóc. Như một sự cầu mong mọi chuyện đừng kết thúc. Chính lúc đó, tôi hiểu tại sao quyển sách lại đoạt giải Nobel. Vì nó xứng đáng. Không giáo điều, không áp đặt, không gì cả mà cũng khiến trái tim ta tan nát...

Khi bạn chỉ bỏ ra 60k, hãy đọc nó. Vì bạn nhận lại nhiều hơn thế...

P.s cảm ơn quán cà phê cho tôi nương náu lúc cần yên tĩnh và cảm ơn vì một ngày buồn, tôi đã đặt quyển này rất tình cờ.

Mãi đừng xa tôi....


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ