NOTE 193
Bình yên không phải tự nhiên mà có. Nó được đánh đổi bằng nước mắt, bằng những lần nuốt ngược ấm ức vào trong, bằng những đêm dài thao thức vì cảm thấy chính mình đang bị bỏ rơi ngay trong cuộc đời mình.
Bạn đã cố gắng quá nhiều để giữ một gia đình trọn vẹn, để làm một người vợ dịu dàng, một người mẹ chu toàn, một người con hiếu thảo. Bạn nhịn những cơn giận, kìm nén những tổn thương, và gọi đó là bình yên. Nhưng sâu thẳm bên trong, có thực sự là vậy? Hay chỉ là một sự câm lặng đầy đau đớn mà bạn tự ép mình phải chịu đựng?
Bình yên không phải là tự giam mình trong những mối quan hệ đã cạn kiệt yêu thương. Không phải là mặc kệ trái tim mình đang thổn thức để đóng tròn vai một người "biết điều". Không phải là vờ như mọi thứ vẫn ổn khi từng ngày, từng chút một, bạn đang đánh mất chính mình.
Vậy cái giá của bình yên là gì?
Là tuổi trẻ bị vùi lấp trong những năm tháng mệt mỏi.
Là đôi mắt dần lịm đi ánh sáng vì đã quen với cam chịu.
Là những giấc mơ chưa bao giờ có cơ hội thành hình, vì bạn luôn đặt người khác lên trước.
Nhưng bạn biết không? Bình yên không phải là một sự đánh đổi. Bình yên thực sự là khi bạn dám chọn chính mình. Khi bạn dám đặt tay lên lồng ngực và hỏi trái tim: Mình còn chịu đựng thêm bao lâu nữa? Khi bạn dám buông bỏ những gì đã mục nát để xây dựng một cuộc đời xứng đáng hơn.
Bình yên không phải là im lặng, mà là dám sống thật với chính mình. Và đã đến lúc, bạn ngừng trả giá cho một thứ bình yên giả tạm.
Nhận xét