NOTE 199

 Có những thức uống làm dịu lòng – và có những thức uống khiến ta tỉnh mộng...

Giữa cái chộn rộn của đất thành phố, có những khoảnh khắc thật nhỏ bé. Một chiếc ghế trống bên cửa sổ, một khoảng lặng giữa buổi chiều dở dang, và một tách cà phê – âm ấm, đượm vị.

Cà phê không làm thời gian dừng lại, nhưng khiến suy nghĩ được ngưng đọng. Không làm dịu đi nhịp đời hối hả, nhưng khiến lòng người đủ chậm để lắng nghe mình rõ hơn.

Người ta vẫn gọi cà phê là bạn đồng hành của sự tỉnh thức. Nhưng tỉnh – không phải để làm nhiều hơn, mà để hiểu sâu hơn. Hiểu rằng những giấc mơ đẹp cũng phải đi qua rất nhiều đêm tối, rằng mỗi sự vững vàng đều được xây nên từ những lần gục ngã mà không ai hay biết.

Cà phê, như những thử thách không tên. Ban đầu đắng gắt, nhưng càng chậm rãi lại càng thấm. Nó không dỗ dành, không vỗ về. Nó chỉ ở đó – đúng lúc, đúng chỗ. Để nhắc rằng: không có bước chân nào vô nghĩa, nếu vẫn đang đi.

Thành công không phải là nơi đến, mà là mỗi lần chọn bước tiếp trong thinh lặng. Là mỗi sáng thức dậy với một lý do đủ lớn để không từ bỏ. Là việc làm tốt những điều nhỏ nhặt nhất, lặp đi lặp lại, ngay cả khi không ai nhìn thấy.

Cà phê không cần phải ngọt để khiến người ta nhớ mãi. Giống như hành trình nào cũng có những ngày đắng – để nhắc ta trân quý hơn những ngày ngọt ngào phía trước.

P.s: Mình win được lô hàng hôm nay, mình muốn đi nhậu bờ kè mà không người đối ẩm. Thú thật, có những niềm vui thật sự rất rộn ràng nơi mình. 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ