NOTE 184
Hơn cả yêu, là thương…
Từng có lúc nghĩ rằng yêu là những điều lớn lao: là những lời hứa hẹn, là những bất ngờ ngọt ngào, là cảm giác tim đập rộn ràng mỗi khi gặp nhau. Nhưng rồi nhận ra, tình yêu không chỉ nằm ở đó. Bởi yêu có thể đến từ một ánh mắt, một câu nói vu vơ. Còn thương, là thứ kéo dài sau những rung động ấy – âm thầm, bền bỉ, nhưng ở lại rất lâu.
Thương là khi một ngày mỏi mệt, không cần nói nhiều, chỉ cần một ánh nhìn là đủ biết có người bên cạnh. Là khi buổi sáng dậy sớm, pha sẵn cho nhau một ly cà phê quen thuộc – không cần hỏi cũng biết người kia thích uống gì. Là những khoảnh khắc đi chợ cùng nhau, nấu bữa cơm đơn giản, rồi ngồi kể những chuyện vụn vặt không ai quan tâm ngoài hai người.
Thương là khi không cần tỏ ra mạnh mẽ, vì biết sẽ có người dang tay đón lấy những lần yếu lòng. Là khi người ta hiểu cả những nỗi buồn không gọi thành tên. Là khi giận nhau nhưng vẫn rót cho nhau ly cà phê quen thuộc vào sáng hôm sau – không nói ra, nhưng ai cũng hiểu: "Vẫn còn thương, nên vẫn ở lại."
Có những tình cảm không ồn ào, không rực rỡ, nhưng cứ thế mà lớn lên theo năm tháng. Như ly cà phê mỗi sáng – chẳng có gì lạ, nhưng thiếu đi lại thấy trống. Yêu là khởi đầu, còn thương – là ở lại. Là sẵn sàng cùng nhau qua những ngày không vui, những lúc giông gió. Là nhìn thấy cả những phần chưa đẹp của nhau mà vẫn chọn nắm tay không buông.
Bởi vì yêu thì dễ, nhưng thương nhau đủ lâu để ở lại, thương nhau đủ kiên nhẫn để cùng đi đến cuối, thì không phải ai cũng làm được. Và nếu đã tìm được ai đó để vừa yêu, vừa thương – thì nhất định, phải biết trân quý như cách ta nâng niu từng giọt cà phê còn nóng mỗi sớm mai,
Nhận xét