NOTE 164

 Khi con người ta gần năm mươi không còn mong ước quá nhiều điều... 

Không tìm kiếm sự rực rỡ.

Chỉ cần giữ cho mình những điều thật bình dị – một buổi sáng có ánh nắng, một chiều được thảnh thơi, một buổi tối ngủ yên.


Sau bao lần bước hụt, sau những chênh vênh tưởng không vượt nổi, điều còn lại trong lòng không phải là oán trách, mà là sự biết ơn.

Biết ơn vì vẫn còn được thở.

Biết ơn vì vẫn còn đủ sức nâng niu một ngày.

Biết ơn vì trái tim – dù từng rạn vỡ – vẫn còn đủ chỗ để yêu thêm lần nữa.


Ở lưng chừng cuộc đời, con người dần học cách sống nhẹ hơn.

Không còn cần giải thích, cũng không buộc phải chứng minh.

Những giận hờn năm tháng hóa ra chỉ là mây – thoảng qua rồi mất.

Những kỳ vọng không thành, giờ nhìn lại cũng chẳng còn bận tâm.


Giữ được cho mình một tâm hồn không còn xô lệch theo đời – đó là một điều quý.

Biết đủ, biết buông, biết cười với cả những điều không như ý – đó là một món quà.


Không cần có tất cả.

Chỉ cần có:

 • Một sức khỏe đủ để tiếp tục đi.

 • Một vài người đủ thương để thấy đời không cô độc.

 • Một lòng biết ơn đủ lớn để thấy cuộc sống này – dù không hoàn hảo – vẫn đáng sống vô cùng.


Một người gần năm mươi, trong một ngày rất đỗi bình thường, chụp lại một khoảnh khắc của chính mình.


Không tạo dáng....

Chỉ đơn giản đứng trong thang máy – ánh sáng phản chiếu trên vách inox, áo trắng, tóc dài, và một nụ cười...

Nụ cười ấy không còn hào nhoáng của tuổi trẻ, nhưng lại có chiều sâu của sự hiểu đời ... đủ thật để tin rằng: bình yên là điều có thật.


Với những ai đang ở tuổi này – hay chuẩn bị bước vào – xin chúc một điều giản dị:

Luôn giữ được ánh sáng trong lòng.

Luôn biết cách quay về với chính mình.

Và luôn nhìn thấy vẻ đẹp – ngay cả trong những ngày tưởng như rất bình thường.


Với bản thân – người đã đi qua gần năm mươi mùa xuân,

xin dành một lời chúc nhẹ nhàng nhất:

Cầu mong trái tim này luôn mềm mại như nắng chiều,

đủ rộng để bao dung,

đủ vững để đi tiếp,

và đủ ấm để luôn mỉm cười ...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ