CAFE &NOTE SỐ 7
"Có những ngày, ngay cả việc pha một tách cà phê cũng là một cách để sống." Không ai dạy chúng ta cách chữa lành khi lớn lên thiếu một vòng tay để trở về. Không ai nói rằng: cảm giác không được yêu thương có thể theo ta suốt những năm tháng trưởng thành. Và vì thế, ta học cách im lặng, học cách chịu đựng… học cách nghi ngờ chính mình. Rằng mình không đủ tốt. Rằng nếu mình biến mất, có lẽ cũng chẳng ai để ý. Những vết xước ngày cũ tưởng chừng đã mờ, nhưng chỉ cần một câu nói vô tình, lại nhói lên như mới hôm qua. Vậy nên, nếu không có ai để dựa vào, hãy trở thành tách cà phê âm thầm giữ ấm lấy mình. Tự tay pha cho mình một ly – không phải để tỉnh táo, mà để dịu lại. Để nhắc mình: “Mình xứng đáng được yêu, dù hôm nay chẳng ai nói điều đó.” Hãy tự tạo cho mình một mái nhà – Không nhất thiết phải là bốn bức tường, mà có thể là một góc quen trong quán nhỏ, một bài hát cũ vang lên khi trời vừa chớm lạnh, hay đơn giản… là tách cà phê bạn vẫn pha mỗi sáng, ấm, thơm, và lặng lẽ chờ b...