NOTE 119

 Một người dành cho ta…


Có những người đến và đi ngang đời ta. Họ nghĩ rằng họ phù hợp với ta, họ dành cho ta. Nhưng biết không…


Ta có thể phỉnh phờ lý trí rằng đó là người dành cho mình nhưng không thể trốn chạy những cảm xúc chân thật.


Ta có thể phỉnh phờ sự cô đơn rằng đó là một tiếng ca rộn rã cần có trong bản nhạc cuộc đời nhưng không thể dối lừa tiếng đập nơi ngực trái.


Ta có thể phỉnh phờ một lúc nhưng không thể trốn chạy một đời…


Một người dành cho ta… 

Ta không cần gồng lên mỗi lần chuyện trò hay phải đắn đo từng câu chữ. Họ đến dịu dàng như cơn gió lành hay một vạt nắng sớm khiến ta bình an. Nghĩ gì nhắn đó vô tư như nước chảy!


Một người dành cho ta… 

Ta không cần tỏ ra mình thông minh hay khôn khéo, không run rẩy hay khiếp sợ. Họ nói đùa làm ta cười, họ không ngại sẻ chia rằng họ cũng bình thường - như ta.


Một người dành cho ta… 

Ta không cần phải là cô gái ăn diện lộng lẫy hay vờ trải đời sâu sắc. Họ khiến ta đặt xuống những dè chừng để nói “Chào họ, ta xấu tự nhiên!”.


Một người dành cho ta… 

Ta yêu những bình thường giản dị nơi họ. Yêu một bàn tay, một đôi mắt, một bờ môi, một nét trầm, một phía sau…


Một người dành cho ta… 

Họ giúp ta lắng nghe rõ hơn tiếng lòng giữa muôn vạn âm thanh khác. Giúp ta nhận ra sắc màu của tim mình giữa muôn dải màu sắc khác. 


Một người dành cho ta… 

Có thể chưa tới. 

Có thể đang mỏi mệt đâu đó.

Có thể đang cô đơn đâu đó.

Có thể vì con đường còn thác ghềnh nên họ chưa tìm ra lối…


Nhưng không vì thế mà ta phỉnh phờ chính mình!


Một người dành cho ta… 

Ta sẽ vẫn đợi nếu người dành cho ta!

P.s: Thôi ngủ, đâu ai đợi mãi một người,

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ