NOTE 115
Tôi hay cafe sáng một mình và tận hưởng khoảng lặng hiếm hoi giữa dòng đời náo nhiệt. Tôi biết, nên dành chút thời gian cho bản thân trước khi lao vào cuộc mưu sinh vội vã.
Là người vẫn thấy rất ổn khi đi du lịch 1 mình hoặc đôi khi, ở yên trong phòng kín, đối diện chính mình để nhận biết bản thân rõ hơn. Tôi hiểu cô đơn và cô độc.
Cô đơn là nỗi trống vắng day dứt, là cảm giác thiếu thốn dù đang ở giữa đám đông. Còn cô độc, đó là sự lựa chọn có ý thức để trở về với chính mình.
Giờ đây, mỗi khi cảm thấy quá tải, tôi thường tìm đến những góc nhỏ yên bình. Có khi là quán quen vắng vẻ buổi sớm, nơi tôi ngồi nhâm nhi cafe và đọc vài trang sách yêu thích. Có lúc là đi bộ trong khu phố gần nhà và trò chuyện với chính mình...
Tôi học được rằng, khi biết trân trọng và tận hưởng thời gian bên chính mình, ta sẽ không còn phụ thuộc vào sự hiện diện của người khác để cảm thấy trọn vẹn. Những khoảng lặng không còn là nỗi sợ, mà trở thành món quà quý giá ta tự tặng cho mình. Đó là lúc ta được gỡ bỏ mọi mặt nạ, được là chính mình trọn vẹn nhất.
Và điều kỳ diệu là, khi ta học được cách yêu những phút giây một mình, ta cũng biết cách yêu thương người khác tốt hơn. Bởi ta không còn tìm kiếm sự tròn đầy từ bên ngoài, mà đã tìm thấy nguồn bình yên từ chính bên trong.
Hôm nay, hãy dành chút thời gian để tĩnh lặng. Đó có thể là bên tách cà phê, đọc vài trang sách yêu thích, hoặc đơn giản chỉ là ngồi yên và thả lỏng tâm trí. Đôi khi, chính trong những khoảnh khắc bình yên ấy, ta lại khám phá ra những điều ý nghĩa và đẹp đẽ trong cuộc sống.
Chào tuần mới!!!
Nhận xét