MỘT MÌNH
Một mình, vui buồn cũng một mình,
Khóc, cười một mình, đau cũng một mình và vào viện cũng một mình.
Tết, năm mới, giao thừa, mình trải nghiệm mọi thứ trong nước mắt, kể cả tình thân cũng quay mặt.
Mình chưa bao tới thấy vui từ lúc biết, mọi thứ rất buồn, cô độc. Mỗi người có một nghiệp riêng,
Mình từ bỏ tất cả để vào Sg năm ấy với trái tim đầy tổn thương, rồi trở về chỉ biết mỗi công việc, kết thúc sau bao năm làm ở Nha Trang là sức kiệt, trầm cảm, suy nhược và bệnh.
Khóc, mất ngủ, kiệt sức và có lúc muốn kết thúc, nhưng nghiệp còn.
Giờ, ở bệnh viện nhận được tin nhắn cảm thấy mình tội nghiệp và đáng thường
Đời rất lạ..
Nhận xét