BUỒN

Muốn về lại ngày xưa

Tôi đi lòng vòng quanh cuộc đời
Những năm tháng hai mươi hay ba mươi giờ cũng quên số đếm
Tuổi trẻ không phải là cuốn sổ tiết kiệm
Mà để dành cho mình sau này còn có một khoản dư!

Tôi muốn trở lại hiên nhà tôi vào một chiều cuối Thu
Bằng hình hài của đứa trẻ chạy về chốn thân thuộc để nép mình khỏi cơn mưa ướt
Tôi muốn đưa bàn tay để đấng sinh thành dắt qua những nỗi đời mất được
Để biết yêu thương từng khoảnh khắc của hơi ấm không ở mãi với mình!

Bên ngõ nhà tôi ai đó vẫn tụng kinh
Từng tiếng chuông ngân qua khe cửa bên vườn cây lá đổ
Tôi muốn dừng chuyến hành trình như con thuyền lênh đênh đến lúc cần một bến đỗ
Muốn về ở căn nhà mình sau những lối hoang.

Tôi thấy tôi trở lại trong hình hài một đứa trẻ ngoan
Với chiếc áo kẻ rộng và chân trần lấm lem vết đất
Tôi từ bỏ gã đàn ông giữa tháng ngày tất bật
Thơ bé chạy về mở cửa gọi Mẹ - Cha!

Tôi đã nói với mình rằng hãy cứ đi xa
Rồi lại nói với mình rằng dù thế nào cũng phải luôn quay lại
Tôi mải theo tháng ngày mà từ bỏ đứa trẻ ngày xưa để lớn lên mãi mãi
Bây giờ - muốn ngủ một giấc ngủ hiền ngoan!

Tôi loanh quanh trong cuộc đời, tự mình viết cho mình những câu chữ khô khan
Như tự dựng cho mình căn nhà tránh mùa gió bão
Thỉnh thoảng, ghé chuyến hành trình để ngược lại ngày xưa bằng khát khao hư ảo
Về đứng bên hè chờ đấng sinh thành đến dắt chỉ đường đi.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ