AI?

Một trăm năm trước tôi làm cỏ
Cứ nghĩ mình vui mỗi vệ đường
Trong chiều hôm cuối nơi chân dốc
Chết từ chân ngựa vết xe vương

Rồi tôi làm đá bên vách núi
Cứ nghĩ mình vui mỗi mùa gần
Mà đâu tích mãi không đủ tạc
Một hình nhân dạng....hóa phân vân!

Tôi buồn tôi mất trong chiều lạnh
Hóa thân làm một kiếp con người
Sống qua năm tháng trên vòng số
Mười, hai, ba, bốn...đến muôn mươi...

Rồi tôi buồn tôi nơi chân dốc
Suốt bấy nhiêu năm chán cuộc người
Rồi tôi buồn tôi nơi thành phố
Lạc đời bởi thỏa hiệp ạ...ơi

Rồi tôi buồn tôi trong ngày sống
Nhìn những người vui ngỡ tưởng mình
Rồi tôi về tôi bên chiều vắng
Mượn đêm nằm giữ mộng bình minh

Từ trong ngày tháng tôi về đếm
Những cuộc trăm năm...thế kỷ sầu
Vì tôi đã chọn đời im lặng
Nên lòng mặc lòng tối vực sâu!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ