09.03.2020
Tóc mình dài rồi...
Mình nhớ hồi còn quen anh, tóc mình dài hơn bây giờ, xoăn nhiều hơn bây giờ. Anh từng nói thích tóc dài, thích hình ảnh mình nữ tính bên chiếc áo dài, còn mình thì có nhiều mặt tính cách, mình nữ tính nhưng không thích theo quy chuẩn nào cả. Sau ngày bọn mình chia tay, mình cắt tóc ngắn lên, mình không thấy tiếc, mình thích hình ảnh của mình nhiều sức sống, thích là chính mình theo cách mà mình muốn, mình thích tóc ngắn vừa đủ, mình thích mình cười nhiều như chưa từng xảy ra bao nhiêu điều mình không muốn kể. Bao gồm cả việc quen một người và chia tay một người. Không phải mình không công khai, từng có người bảo rằng người không công công khai là họ chưa yêu bạn đủ nhiều, nhưng mình nghĩ rằng việc công khai chính là việc mình sẽ làm khi đến một giai đoạn nào đó mình nghĩ là thích hợp.
Mình đi qua nhiều thương tổn, đến khi mình nói ra được nghĩa là mình đã tự chữa lành được bản thân mình rồi. Trang này anh cũng biết, nhưng mình nghĩ rằng để chấm dứt với mình, chắc anh cũng không mò vào đâu. Nếu có vào, mình cũng thấy bình thường, bình thường với tất cả mọi chuyện tính luôn cả việc mình từng buồn trong im lặng suốt một quãng thời gian dài đến việc đủ mạnh mẽ để bước qua.
Mình tình cờ có lướt thấy một trang của một chị xem Tarot trên mạng, chị ấy nói rằng, nhiệm vụ của một healer chính là khiến người đối diện hoặc bị thu hút bởi ảnh hưởng của bản thân có thể tự mình biết cách healing - chữa lành cho bản thân mình chứ không phải là đi chữa lành cho người khác. Mình thấy cũng đúng. Dù sao mình cũng cảm thấy khả năng tự chữa lành của mình nhanh hơn và hiệu quả hơn, chắc cũng từ tác động của chị ấy. Be yourself! Mình cảm thấy bản thân hiện tại rất ổn, rất tốt cho dù cũng vẫn lặn ngụp trải qua thử thách. Mình không thấy sợ nữa. Việc đó cũng kéo theo việc có hay không có người yêu cũng không quan trọng. Quan trọng là khi ai đến, họ có hiểu được những gì mình đã trải qua, họ làm được gì cho mình, họ nhìn mình với ánh mắt thế nào, họ thương mình bao nhiêu.
Tóc mình dài lại rồi...
Mình sẽ cắt đi, không phải mình giận hay buồn ai, mà vì mình thích ngắn hơn một tí. Mình từng nói mình khác người khác, chỉ cắt tóc khi vui, và chỉ khóc khi cảm thấy đủ an toàn để bộc lộ. Mình chưa từng khóc trước mặt một người đàn ông nào bao giờ, chưa từng. Tất nhiên trừ ba mình ra.
Như mọi khi, mình không mong quà cho ngày lễ, vì mình biết kẻ độc thân như mình, cơ bản là không hề có ai tặng. Ngay cả khi quen anh, mình còn không có thì huống gì bây giờ. Nhưng mình có thể tặng mình, tặng mình vì những nỗ lực và tặng mình vì bản thân xứng đáng được trân trọng.
Rồi sẽ đến lúc cạo trọc và mình sẽ trở thành chiến binh, mạnh mẽ đối diện với mọi thứ, chiến binh của Mạng lưới ung thư vú Việt Nam,
Rồi mình sẽ không làm gì được nữa để kiếm tiền, cứ lặng lẽ bình thản đi qua những tháng ngày đớn đau của thể xác và tinh thần. Cú shock mọi người tặng lại thật đau.
Cảm ơn những người đã quay lưng, trở mặt...
09.03.2020
Sài Gòn sáng nay đau nhiều hơn
Mình nhớ hồi còn quen anh, tóc mình dài hơn bây giờ, xoăn nhiều hơn bây giờ. Anh từng nói thích tóc dài, thích hình ảnh mình nữ tính bên chiếc áo dài, còn mình thì có nhiều mặt tính cách, mình nữ tính nhưng không thích theo quy chuẩn nào cả. Sau ngày bọn mình chia tay, mình cắt tóc ngắn lên, mình không thấy tiếc, mình thích hình ảnh của mình nhiều sức sống, thích là chính mình theo cách mà mình muốn, mình thích tóc ngắn vừa đủ, mình thích mình cười nhiều như chưa từng xảy ra bao nhiêu điều mình không muốn kể. Bao gồm cả việc quen một người và chia tay một người. Không phải mình không công khai, từng có người bảo rằng người không công công khai là họ chưa yêu bạn đủ nhiều, nhưng mình nghĩ rằng việc công khai chính là việc mình sẽ làm khi đến một giai đoạn nào đó mình nghĩ là thích hợp.
Mình đi qua nhiều thương tổn, đến khi mình nói ra được nghĩa là mình đã tự chữa lành được bản thân mình rồi. Trang này anh cũng biết, nhưng mình nghĩ rằng để chấm dứt với mình, chắc anh cũng không mò vào đâu. Nếu có vào, mình cũng thấy bình thường, bình thường với tất cả mọi chuyện tính luôn cả việc mình từng buồn trong im lặng suốt một quãng thời gian dài đến việc đủ mạnh mẽ để bước qua.
Mình tình cờ có lướt thấy một trang của một chị xem Tarot trên mạng, chị ấy nói rằng, nhiệm vụ của một healer chính là khiến người đối diện hoặc bị thu hút bởi ảnh hưởng của bản thân có thể tự mình biết cách healing - chữa lành cho bản thân mình chứ không phải là đi chữa lành cho người khác. Mình thấy cũng đúng. Dù sao mình cũng cảm thấy khả năng tự chữa lành của mình nhanh hơn và hiệu quả hơn, chắc cũng từ tác động của chị ấy. Be yourself! Mình cảm thấy bản thân hiện tại rất ổn, rất tốt cho dù cũng vẫn lặn ngụp trải qua thử thách. Mình không thấy sợ nữa. Việc đó cũng kéo theo việc có hay không có người yêu cũng không quan trọng. Quan trọng là khi ai đến, họ có hiểu được những gì mình đã trải qua, họ làm được gì cho mình, họ nhìn mình với ánh mắt thế nào, họ thương mình bao nhiêu.
Tóc mình dài lại rồi...
Mình sẽ cắt đi, không phải mình giận hay buồn ai, mà vì mình thích ngắn hơn một tí. Mình từng nói mình khác người khác, chỉ cắt tóc khi vui, và chỉ khóc khi cảm thấy đủ an toàn để bộc lộ. Mình chưa từng khóc trước mặt một người đàn ông nào bao giờ, chưa từng. Tất nhiên trừ ba mình ra.
Như mọi khi, mình không mong quà cho ngày lễ, vì mình biết kẻ độc thân như mình, cơ bản là không hề có ai tặng. Ngay cả khi quen anh, mình còn không có thì huống gì bây giờ. Nhưng mình có thể tặng mình, tặng mình vì những nỗ lực và tặng mình vì bản thân xứng đáng được trân trọng.
Rồi sẽ đến lúc cạo trọc và mình sẽ trở thành chiến binh, mạnh mẽ đối diện với mọi thứ, chiến binh của Mạng lưới ung thư vú Việt Nam,
Rồi mình sẽ không làm gì được nữa để kiếm tiền, cứ lặng lẽ bình thản đi qua những tháng ngày đớn đau của thể xác và tinh thần. Cú shock mọi người tặng lại thật đau.
Cảm ơn những người đã quay lưng, trở mặt...
09.03.2020
Sài Gòn sáng nay đau nhiều hơn
Nhận xét