CẢM ƠN

Cảm ơn đời cho tôi nếm những cái tát lặng thinh
Giản đơn thôi, để tôi thấy mình vẫn còn đang sống
Dù là vô hồn
Dù là dan díu với khoảng không mục rỗng
Mờ mịt trong chính bản thân mình...

Cảm ơn đời mỗi sáng sớm rạng ngời ánh bình minh
Để tia nắng ban mai lay tôi choàng tỉnh giấc
Để giấc mộng trong tôi không bao giờ thành sự thật
Để tôi biết niềm đau tự khắc buông nhiều điều....

Cảm ơn đời cho tôi nốc cạn nốc hết nỗi đìu hiu...
Rồi mỉm cười tinh khôi, tự khâu bao vết thương vẫn từng giây chì chiết
Cuộc sống luôn có những con đường xanh biếc
Chỉ cần vấp ngã ở đâu,hãy biết cách đứng dậy để đi lại từ đầu....

Cảm ơn đời cho tôi thấy tháng ngày có dài ngắn bao lâu
Cứ một hai buồn đau,cô đơn thì còn lại bao nhiêu thời gian để cười vui sung sướng
Chúng ta đâu phải là thần tiên thái thượng
Chúng ta chỉ là một trong những người dân rất đỗi bình thường
Chọn lựa sai lầm là điều đương nhiên không tránh khỏi...

Cảm ơn đời sau hết những thăng trầm mệt mỏi
Ta vẫn còn hơi thở mộc mạc để trút xuống hoang vu...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ