SÀI GÒN

Sài Gòn một đêm biếng lười,
Buông bàn tay xua đuổi người giữa phố
"Nay ta mệt, không tiếp các người nữa ! "
Nhưng nườm nượp người chỉ nhoẻn miệng cho qua.

Sài Gòn tháng năm phủ những nhạt nhòa
Người ta trốn kĩ đến từng mi-li-mét
Kệ ai hò hét,
Ta chẳng quan tâm.

Sài Gòn vắng một bóng người cũng coi như họ câm,
Cô có thì đông chợ, lấy chồng chợ vẫn vui
Ai đó lặng im một góc ngậm ngùi
Người thành phố sống đời riêng, khác lắm !

Sài Gòn nếu không quen, luôn cảm thấy lòng mình không được ấm
Người ta cứ ở đâu đâu, trong lúc có kẻ thi nhau lặn tìm
Sài Gòn đứng im lìm,
Nhưng đôi mắt chưa từng ru giấc ngủ.

Sài Gòn, người ta sống đời lam lũ
Khắp mọi nơi trên phố hội thị thành
Từ những vòng quanh,
bùng binh,
hẻm ngõ.

Sài Gòn, người ta sống đời rất ngộ
Bỏ cả trăm triệu vào một buổi tối đi bar
Hào nhoáng,
xa hoa
Nhưng lại keo kiệt khi trả tiền vé xe vài nghìn bạc.

Sài Gòn, sống đời thất lạc
Quay quắt tìm nhau trong nhịp sống vô hình
Kẻ trốn vẫn lặng thinh,
Chờ muôn kiếp.

Sài Gòn, nếu là điểm đặt chân cho những ai muốn mình bước tiếp
Cũng có vô vàn để chọn lựa ra
Nhưng quá thật thà,
Sẽ có lúc một mình, đêm, bật khóc.

Sài Gòn, thênh thang, khó nhọc
Ai biết chắt chiu, một tháng sẽ đủ mấy triệu đồng
Hoặc túi trống không
Trong quá nhiều cám dỗ.

Sài Gòn, đặt chân lên bến đỗ,
Nghe bản thân ngàn vạn ấp ủ dài
Chợt muốn vươn vai,
Ta sẽ sống những ngày mai thật khác.

Sài Gòn, trầm tư, man mác
Trong hối hả cuộc sống không đợi chờ
Không là mơ,
Bộn bề, rất thực.

Sài Gòn, không cảm xúc
Nhưng vẫn ấm lòng nếu để ý xung quanh
Ai đó trao nhau những ngọt lành,
Trong cử chỉ tưởng chừng như rất nhỏ.

Sài Gòn, vòng vèo trăm cửa ngõ,
Những con hẻm không tên
Ai đó viết lên
Thành lịch sử.

Sài Gòn, đáng yêu lắm chứ !
Người ta nắm tay nhau đám cưới giữa thị thành
Mắt cười biếc xanh,
Xua tan muộn phiền không đáng có.

Sài Gòn, bóng chiều bé nhỏ
Phủ dần lên thoáng hút hết cơn say
Nổi lên những cái nắm tay,
Yên ấm...

Sài Gòn, những ngày nắng đậm
Không cản được bước khách phương xa
Họ tắm nắng giữa công viên, an ổn, thật thà..
Trông thích mắt.

Sài Gòn, lạc nhau là mất
Không biết trân trọng một cái nắm tay
Sẽ có một ngày
Không nắm kịp.

Sài Gòn, quanh năm nhộn nhịp
Chẳng nơi đâu vắng bóng người lại qua
Cũng chẳng thiếu xa hoa
Hòa bình dị.

Sài Gòn, những con người tục - trần - hoa - mĩ
Đổi thay nhau bước giữa phố phường
Không biết đâu đó , ai - người thương
Để lòng se sắt..

Sài Gòn, những ngày mưa thêm hắt
Đôi lứa nào vẫn bên nhau chung bước một cây dù
Mặc kệ mây mưa cứ âm u,
Tình vẫn sáng.

Sài Gòn, khi mặt trời còn chưa ló dạng,
Đã nườm nượp xe chở rau xanh quanh quẩn khắp mọi miền
Không cười nói, không luyên thuyên
Mà ấm áp.

Sài Gòn, bước từng bước trong chậm chạp
Theo thú vui của một kẻ hành hương
Miệng nhoẻn lên trong nhịp sống vô thường,
Nghe tim mình rộng mở....

Sài Gòn, yêu thương không lầm lỡ

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ