NOTE 102_ GỞI BÌNH AN
Tôi dự định không viết gì nữa, nhưng làm gì cho hết thời gian trong quá trình máy bay delay. Tôi không biết, loay hoay với chiếc phone, những bản tình ca dang dở, rên rỉ thảm thiết. Những status trên các nền tảng mạng xã hội lắm tiêu cực với tình hình kinh tế ảm đạm. Cuối cùng, mấy tiếng đồng hồ còn lại, tôi sẽ làm gì??? Máy tính bật lên, và tôi bắt đầu viết. Thật ra, tôi chẳng biết viết gì, tôi có rất nhiều ước mơ, dự định… Tôi thích café, hay nói khác hơn là “ nghiện” nó. Vậy mà, tôi đã từ bỏ được, bởi vì sức khỏe, bởi vì trái tim. Cũng giống như, tôi từng yêu, từng đau & cứ ngỡ rằng không thể nào quên người. Vậy mà, cuối cùng, tôi cũng từ bỏ được café, tôi quên được người tôi từng nhớ. Lạ thay…Một ngày, Người khác lại đến mang cho tôi một ly Espresso vào ngày 06/03 năm ngoái. Lúc ấy, tôi chợt cười ngạo nghễ với chính mình, thực là nực cười Lúc này, tôi không dùng những chất kích thích “gây nghiện” cũng không tha thiết trong ánh nhìn của bất kỳ ai. Tôi thích trà &...