17.04.2020

Mình không biết
Những giới hạn cứ thế rộng ra
Những nỗi đau cứ thế sâu hơn
Những niềm ủi an biết đâu đó cũng dài hơn theo năm tháng

Mình phải làm sao giữa ngổn ngang biến đổi
Mình đứng yên mặc kệ tất thảy
Hay đi trước
Hay lùi lại
Mình làm gì đây giữa muôn ngả cuộc đời

Mình phải thôi hoang hoải
Thôi khắc khoải
Thôi dàn trải buồn thương

Mình phải vững tâm nhẹ lòng
Mình phải là mình
Hơn tất cả
Để mình được nói
Hai tiếng
"Mệt nhoài"
Và rộng lòng đón nhận
Sự chở che của ai đó
Thương mình yêu mình.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ