CAFE & NOTE SỐ 9
Tri kỷ… là người không cần ở gần, mà vẫn luôn ở trong lòng.
Giữa cuộc sống vội vã và nhiều đổi thay, nếu có một người khiến ta thấy bình yên chỉ bằng một ánh nhìn, khiến ta tìm lại được chính mình trong những ngày chông chênh nhất… thì đó không chỉ là bạn – đó là tri kỷ.
Tri kỷ không ồn ào. Không cần ngày nào cũng trò chuyện. Không cần ở bên để hiện diện – chỉ cần nghĩ tới thôi, lòng đã dịu đi như một ngụm cà phê ấm vào ngày nhiều gió.
Có những người đến rất khẽ. Không đến để thay đổi ta, cũng chẳng đến để chiếm giữ. Họ giống như một ly cà phê pha vừa miệng – không cần phải quá đặc biệt, nhưng luôn làm ta thấy dễ chịu, thấy "đúng", một cách rất riêng.
Người ta hay nói về duyên. Gặp được nhau là duyên. Hiểu được nhau là phúc. Còn giữ được nhau trong im lặng mà vẫn ấm áp – ấy là điều rất hiếm. Cũng như ly cà phê – không phải để uống vội, mà để ngồi cạnh ai đó, không nói gì… vẫn thấy an lòng.
Tri kỷ không đòi hỏi ta phải tốt hơn, chỉ cần ta là chính mình – cũng đủ để họ thương. Và nếu giữa những giông gió ngoài kia, ta có một người không quay lưng khi ta mỏi mệt, không rời đi khi lòng ta lạnh… mà chỉ lặng lẽ ở lại – như một ly cà phê vẫn chờ được uống thì xin hãy trân trọng.
Vì gặp được một người hiểu ta đến thế, là một dạng may mắn không dành cho số đông.Tri kỷ – như một ly cà phê quen thuộc. Không làm cuộc sống thêm rực rỡ, nhưng khiến tâm ta lặng lại… mà vẫn thấy ấm.
P.s: Mình vẫn nhớ về anh...
Nhận xét