NOTE 209
Đời quá chừng buồn tri kỉ ạ
Cảm ơn người đến bạn cùng ta
Coi vậy chứ mà ta yếu đuối
Chỉ sợ loay hoay đã kịp già
Tạ ơn người đến cùng ta hát
Những lời mộng mị những lời say
Tạ ơn người đã thương ta mãi
Dẫu lắm khi mình dạ đó đây
Tạ ơn ngẫu nhĩ ra vàng đá
Tạ ơn núi đứng để chờ mây
Tạ ơn gì nữa?
Thôi im nhé
Chả lẽ tạ ơn suốt cuộc đời này?
Đời đã mở lối vào mùa hội lớn
Người sẽ trở về, ta sẽ ra đi
Những lời hẹn cũng chỉ là để đó
Giờ ngăn chia biết có nhớ thương gì…
(Tạ ơn người đã thương ta mãi | Nguyễn Thiên Ngân)
Bài dễ thương quá nên mình đăng nha. Bài này chỉ cảm ơn những người bạn đã uống cùng mình, cùng mình những ngày cơ cực giữa đời phiêu lãng, cùng mình lên thác xuống ghềnh vẫn mỉm cười vì nhau.
Xin hãy hiểu giúp mình là, tất cả chữ nghĩa trên góc nhỏ này là dành cho tất cả, không riêng ai.
Nếu bạn thấy đồng điệu là vì trái tim bạn đẹp, không phải mình ám chỉ bạn.
Nếu bạn thấy hoan ca, là vì trái tim bạn rộn rã, không phải mình mang đến lời ca.
Nếu bạn thấy đau đớn, là vì cõi lòng bạn chất chứa nỗi niềm, không phải mình đến lay khẽ cánh cửa.
Bạn mến,
Xin hãy đón nhận những chữ nghĩa nơi đây dịu dàng và an nhiên như cái cách chúng ta biết đến nhau.
Có thể bạn xem đó là định mệnh, nhưng hoá ra chỉ là một thuật toán.
Có thể bạn xem đó là cả cuộc đời, nhưng hoá ra chỉ là ảo ảnh.
Nên đôi khi bạn nghĩ mình viết cho bạn, mà nào phải!
Mình viết cho thoả cơn mê chữ của mình thôi!
Vậy nhé, những người yêu chữ!
Nhận xét