NOTE 208
Khởi đầu một ngày mới không phải lúc nào cũng là nắng đẹp nhưng chúng ta có thể chọn lựa tận hưởng cơn mưa hay là ngồi than trách.
Bạn biết không, đôi khi bệnh tật, thất bại cũng giống như là ân sủng của Thiên Chúa, nhắc nhở chúng ta về thân phận cát bụi, mỏng giòn và cho chúng ta biết dừng lại đúng lúc.
Bệnh tật ư, có là gì đâu .... Chẳng phải chúng ta được một khoảng thời gian nghỉ ngơi, thư giãn .... Chúng ta có thể đọc một cuốn sách trọn vẹn hay nghe một bài nhạc với cả tâm hồn. Chúng ta có thể nằm nhìn ngắm mây bay, mặt trời mọc rồi mặt trời lặn và cả chiếc lá vàng bay ngoài khung cửa sổ.
Bao lâu rồi chúng ta chưa có mặt cho chính mình, chưa lắng nghe sâu nhịp tim hơi thở của mình ....?
Chúng ta cuống cuồng hết đi rồi chạy với bao nhiêu dự án kế hoạch .... chúng ta quên chính mình sống an bình là thành tựu lớn nhất và biết lặng yên ngồi nghe nắng mưa những sớm mai với một người thương là hạnh phúc lớn nhất.
Chúng ta đã đạt được gì rồi?
Chúng ta còn chưa đạt được gì nữa?
Chúng ta có biết cây nguyệt quế ngoài hiên đêm qua đã ra hoa không? Những bông hoa mỏng manh, an lành, vô uý .... Những bông hoa như những lời kinh không chữ rơi xuống giữa thinh không ....
Bạn nhớ nhé, đừng vội vã mà quên có mặt cho mình, cho một tách trà, cho một đoá hoa ....
Nhận xét