NOTE 174_,NGƯỜI TRI KỶ
Người khó quên nhất không phải người đang yêu cũng chẳng phải mối tình đầu…. Mà là người mà ta vô tình có duyên để gặp gỡ… nhưng lại chẳng bao giờ có thể chung đường về nhà.
Trên thế gian này, có một số việc cần phải đợi, ví như đồng hồ báo thức reo vào buổi sáng, tàu điện ngầm để đi làm, bữa cơm trưa đặt ngoài,… Song cũng có rất nhiều chuyện không đợi nổi, ví như pháo hoa rực rỡ, cầu vồng thoáng qua, và cả người từng yêu sâu đậm nhưng lại dễ dàng mất đi và mãi mãi chẳng thể tìm về.
Thương Ương Gia Thố từng nói: “Người mà ta thích từ cái nhìn đầu tiên thì ta sẽ thích rất lâu rất lâu, ta đã buông cả đất trời này, nhưng chẳng thể nào buông bỏ được nàng.” Người mà bạn yêu nhất trong đời, không phải người yêu, không phải mối tình đầu, mà là người bạn vô tình gặp gỡ nhưng mãi mãi không thể cùng bạn đi hết một đời, là người do bởi xuất hiện sai thời điểm nên mãi mãi chỉ có thể tìm về trong kí ức và hoài niệm, chứ không thể tìm về trong cuộc sống thực tế của mình.
Trong movie “Tạm biệt trạm Kim Hoa” có một câu thoại như sau: “Một ngày nọ, cậu bỗng nhớ tới một người, anh ấy từng khiến bạn hy vọng vào ngày mai, nhưng bản thân anh ấy lại không bao giờ xuất hiện trong cái ngày mai đó của bạn.”
Tôi từng thấy một bức ảnh trên mạng: có một tiệm mì đóng cửa một tuần, bạn gái cũ của ông chủ kết hôn nên ông chủ muốn đi phá đám cưới. Sau đó anh ta thong thả quay về, có người hỏi anh ta có phá hay không. Anh ta đáp “không”. Anh ta chỉ đến đó gửi tiền mừng rồi về.
Anh ta từng cho rằng, cô gái mà anh ta yêu hết mực sẽ cùng anh ta sống trọn quãng đời còn lại. Nhưng về sau, cô lại mặc chiếc váy cưới trắng tinh khôi vì một người đàn ông khác, lúc này anh ta mới ngộ ra, nếu quả thật không thể vãn hồi thì thứ còn sót lại chỉ là lời chúc phúc.
Tam Mao có câu: “Những thứ đến vì duyên phận thì đến cuối cùng cũng sẽ ra đi vì duyên phận.”
Chuyện không như ý ở đời có đến tám chín phần mười, nuối tiếc cũng là trạng thái bình thường của nhân sinh. Gặp được thì biết ơn, còn đã lướt qua thì thôi hãy buông bỏ. Tuy đau lòng nhưng cũng nên phóng khoáng chúc phúc, lưu giữ kỷ niệm, không hối hận và sống thoải mái.
Cảm ơn người tôi đã từng yêu nhưng không có được, mong bạn có thể tìm được ai đó có thể cùng bạn đứng dưới hoàng hôn hỏi bạn rằng cháo có nóng không, rồi cùng bạn thổi tắt đèn, cùng với bạn đọc sách hết nửa đời còn lại.
Quãng đời còn lại xin bạn hãy trân trọng chính mình, mong bạn bình an mạnh khỏe, cũng mong tôi bình an mạnh khỏe.
Nhận xét