NOTE 146_CHO CON TRỞ VỀ BÊN MẸ
CHO CON TRỞ VỀ BÊN MẸ
Cho con trở về bên Mẹ, Mẹ ơi
Con mệt rồi những tháng ngày rong ruổi
Nước mắt rơi trong phút giây yếu đuối
Con chỉ nghĩ về mái nhà , nơi có thể bình yên
Cho con cùng mẹ chải tóc bên thềm
Có tiếng gà trưa, tiếng lá rơi xào xạc
Một bát cơm cà dưa trong gió chiều man mác
Con vùi mình trong lòng mẹ như xưa
Con trở về bên mẹ một chiều mưa
Trái tim tả tơi trăm ngàn vết xước
Giữa thế sự đảo điên bon chen, mất được
Con thua rồi, con bỏ cuộc, mẹ ơi
Người ta từng nói con là cả cuộc đời
Chỉ một cái quay lưng đã trở thành xa lạ
Người ta nói sẽ không để con gục ngã
Đến cuối cùng, vẫn phải tự đứng lên
Có những người tưởng rằng sẽ ở bên
Con trải lòng, đem chân tình trao tặng
Đến tàn canh mới biết mình tay trắng
Nhận lại gì ngoài hai chữ đau thương
Con trở về khi tóc mẹ điểm sương
Thềm nhà vẫn nở hoa, rau vườn vẫn xanh như thuở ấy
Mẹ đã đợi con lâu đến vậy
Con trở về rồi, xin lỗi Mẹ, Mẹ ơi
Cho con ở với mẹ những năm tháng đến cuối đời
Để cùng Mẹ ngắm bình minh trên bờ cỏ
Để mỗi sớm mai sau cơn say ngủ
Mở mắt rồi, thấy mẹ, là thấy cả bình yên
Giá mà chúng ta không ai phải lớn lên…
Nhận xét