NOTE 143_VÌ SAO ANH YÊU EM
Tại sao anh không cáu gắt với em??
Tại sao anh không giận em??
Tại sao anh nuông chiều em vậy??
Và tại sao lúc nào anh cũng nhún nhường em, anh chưa từng trách móc em rằng tại sao không thấu hiểu cảm xúc của anh!! Tại sao vậy??
Em bướng bỉnh, em ương ngạnh như vậy mà, anh không cảm thấy mệt hay sao??
Quá nhiều câu hỏi cho một câu trả lời..
Em biết không, khi con người ta đã đi qua ngần ấy tuổi trẻ, đi qua ngần ấy đổ vỡ, chia lìa.
Thì thật tâm chẳng còn ai muốn cãi vã làm gì nữa em ạ, thứ họ cần cho mình là một sự bình yên cùng nhau đi qua giông tố của cuộc đời.
Vì họ biết, họ đã qua rồi cái thời niên thiếu có trong mình sự háo thắng của tuổi trẻ..
Họ biết, dù cho họ có thắng người yêu mình trong một cuộc cãi vã, họ có đứng trên sự hã hê của người chiến thắng, thì khi nhìn lại.. người con gái của họ cũng chẳng vui vẻ gì mấy khi phải lắng nghe những lời mắng nhiếc và to tiếng của người mình yêu.
Chẳng vinh quang gì cho một cuộc cãi vả, nhường nhịn nhau một chút, lắng nghe nhau một chút, từ đó chúng ta tìm được sự bình yên trong nhau.
Em từng hỏi anh : " Điều gì khiến cho anh yêu em! "
Anh cũng chẳng biết nữa, anh từng nghĩ rằng sẽ không cho phép bất kì ai lấy đi tất thảy sự tôn nghiêm của chính mình thêm một lần, kể cả những quy tắc anh đã đặt ra cho mình trong tình yêu, ấy vậy mà chẳng hiểu sao khi gặp được em thì mọi nguyên tắc trong anh đều bị phá vỡ, có lẽ khi cạnh em, anh không còn phải gồng mình làm gì nữa.
Vì em biết đấy..
Em đã đủ điên rồ để chấp nhận một đứa trẻ trốn trong thân xác già nua như anh..
Thì ngại gì mà anh không nhẫn nại vì một cô gái ương ngạnh đội lớp vỏ bọc mạnh mẽ như em??
" Thương em, anh nghĩ mình nên học cách nhẫn nại nhiều hơn, thay vì thắng cuộc nhiều hơn..! "
Nhận xét