NOTE 4
TỪ VẾT THƯƠNG MỌC LÊN MỘT BÓNG MÁT
Chỗ đớn đau cũ ấy, hãy để nó mọc lên một bóng mát cuộc đời…
Tôi luôn nghĩ vậy khi nghĩ về những vết thương cũ của chính mình. Này vết thương của bội phản, kia vết thương của thất tín, nọ là vết thương của sự vô tình… Ai cũng đầy lòng những vết thương như vậy. Từ những đổ vỡ trong các mối quan hệ đến những thất bại ê chề hay cả khi nó đến từ chính mình tự làm mình đau. Nhưng từ những vết thương ấy sẽ phải mọc lên một bóng mát thôi!
Bằng gieo xuống vết thương ấy những hạt mầm dung thứ chứ đừng là những hạt mầm của oán hận. Bằng đừng để những chằng chịt của vết sẹo thành sợi dây trói nghiến ta, giam cầm ta trong những đớn đau. Giá trị của vết thương phải được đo bằng sự trưởng thành của ta thay vì độ đau, sự dai dẳng, hậm hực, cay nghiệt. Hãy để từ vết thương ấy sẽ phải mọc lên một bóng mát thôi!
Bóng mát của dung thứ. Được tưới tắm bởi lòng tự trắc ẩn của chính ta. Là thương thân. Trước khi có thể tha thứ cho ai đó, hãy học cách thương lấy chính mình trước nhất. Thương cho những tổn thương mình đã phải chịu. Thương cho sự ngây thơ đã bị lợi dụng. Thương cho những nỗ lực đã không được đền đáp. "Thương thân" không phải là nuông chiều sự yếu đuối, mà là công nhận nỗi đau của mình một cách không phán xét. Hãy cho phép mình được buồn, được khóc, được yếu lòng trong một khoảnh khắc, để rồi sau đó có sức mạnh đứng dậy.
Chất dinh dưỡng tiếp theo là SỰ THẤU HIỂU. Hiểu người bắt đầu từ hiểu mình, và hiểu mình để thấu cảm cho người. Hãy thử đặt mình vào vị trí của người đã làm mình tổn thương. Tại sao họ lại hành xử như vậy? Họ đã phải trải qua những gì? Họ có đang mang trong mình những vết thương khác không? Việc này không phải để bào chữa cho hành động sai trái của họ, mà để giải thoát chính chúng ta khỏi câu hỏi "Tại sao lại là tôi?". Khi thấu hiểu, sự căm ghét sẽ dần được thay thế bằng một nỗi buồn cảm thông, và từ đó, sự chấp nhận sẽ đến một cách tự nhiên hơn.
Này bạn của tôi ơi, từ vết thương của bạn, có bóng mát nào đã mọc lên để rợp mắt nẻo bạn về?
Nhận xét