NOTE SỐ 2
Có những người không nên gặp, nhưng vẫn gặp. Có những tình cảm không nên thương, nhưng vẫn cứ thương. Rồi đến một lúc, sau tất cả mọi cố gắng, mọi thứ lại trở về như cũ – chỉ khác là lòng đã thêm vài vết xước, vài ngụm đắng không tan. Giống như ly cà phê đầu ngày, ban đầu nghĩ chỉ uống cho tỉnh, ai ngờ đọng lại trong lòng lại là vị buồn. Hóa ra, yêu đúng nghĩa là thứ không bắt bạn phải băn khoăn về vị trí của mình. Còn khi bạn phải tự hỏi “mình là gì trong lòng người ta”, thì câu trả lời... có lẽ đã nằm trong im lặng. Có những việc không cần phân tích, không cần hồi đáp. Sự im lặng của đối phương đôi khi chính là hồi chuông rõ ràng nhất. Hiểu được lòng người là khôn, hiểu được lòng mình là tỉnh. Cuối cùng, cũng đến lúc phải tự nhắc mình: Coi như trở về trạng thái ban đầu đi. Không vì ai mà rung động. Cũng chẳng vì ai mà đau lòng. Như một ly cà phê để nguội — đặt xuống thôi.