NOTE 113_15.04.2023

 Rồi cái ngày em thương ai đó khác anh

Bầu trời trong xanh, sao nhuốm màu bão tố
Cái gì là nhớ thương, cái gì là nguyện thề bên vung trời lá đổ?
Sót lại cuối cùng là ngọn lửa tàn phai
Chăn gối một mùa, nửa hạnh phúc chia hai
Em trở về đâu, hoàng hôn vẫn buông bên căn nhà ấm
Đoạn điệp khúc buồn vang trong chiều thật chậm
Đã bước ra rồi sao không khép cửa dùm anh.
Em tạc bóng mình vào năm tháng trong xanh
Rồi ai đó sẽ thay anh trả lại em mùa thanh xuân dang dở
Không còn những nỗi đau để trái tim mềm thêm tan vỡ
Ta nợ em dòng lệ buồn khi cơn bão ngang qua
"Hoa nở trái mùa chỉ nuôi dưỡng tàn phai"
Ta mang đến em nỗi đau mùi cỏ cháy
Nên dẫu môi xưa vẫn thơm nồng như vậy
Chẳng dấu nổi nỗi buồn sâu thẳm ở trong tim
Rồi có một ngày ai đó sẽ cùng em
Thay ta thương, một niềm thương rất khác
Chẳng cần phải lộng lẫy, hào hoa chỉ bình yên mộc mạc
Nhưng son sắt đá vàng đến cuối chẳng đổi thay
Em sẽ mở cửa sổ căn nhà để đón gió heo may
Những bông hoàng lan cùng tiếng cười con trẻ
Chúng gọi em là mẹ...
... và ai đó là cha.
Câu chuyện ân tình xưa cũ
Xót xa...
Hãy để cho ta, áo mỏng về ngược gió
Đến cuối hành trình biết em còn ở đó
Nhớ một mùi cỏ cháy
Đã từng thương...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ