NOTE 79_VIẾT CHO TUỔI MỚI
Tháng
8, sinh nhật mình, mừng cho tuổi mới, mình không cần quà, không cần hoa, chỉ
cần ngồi cùng nhau thưởng thích một tách trà là đã đủ. Vậy mà...
Mình thích nắng, dù nắng ban mai, giữa trưa hay ráng chiều. Màu nắng ở đoạn nào cũng có cái đẹp riêng của nó. Cũng như đời người, dù có ai bên cạnh hay không cũng phải biết tạo ra nét đẹp của riêng mình.
Mình thích nắng, dù nắng ban mai, giữa trưa hay ráng chiều. Màu nắng ở đoạn nào cũng có cái đẹp riêng của nó. Cũng như đời người, dù có ai bên cạnh hay không cũng phải biết tạo ra nét đẹp của riêng mình.
Sinh nhật mình rơi vào tháng rất đặc biệt. Đặc biệt
với mình, với những người con của Phật, ấy là mùa Vu Lan, mùa hiếu hạnh vọng
về.
Sài Gòn, mưa mãi, thời tiết buồn như tháng 9 trời Hòn Khói vậy, hay lòng mình lắm suy tư. Dần theo năm tháng, mình càng quay về với chính mình nhiều hơn, ít gặp gỡ, tiếp xúc với ai nếu như đó không phải là công việc,
Tuổi mới của mình, nghỉ ngơi thứ 7, chủ nhật, nếu không thì về Nha Trang cuối tuần thì mình về nhà chị Vân. Mình chạy vào vườn, mắc cái võng nằm ngủ, mặc nắng, mặc gió, mình vẫn thích không gian tĩnh lặng ở đây. Mọi tiếng ồn xe cộ đều vắng bóng.
Sài Gòn, mưa mãi, thời tiết buồn như tháng 9 trời Hòn Khói vậy, hay lòng mình lắm suy tư. Dần theo năm tháng, mình càng quay về với chính mình nhiều hơn, ít gặp gỡ, tiếp xúc với ai nếu như đó không phải là công việc,
Tuổi mới của mình, nghỉ ngơi thứ 7, chủ nhật, nếu không thì về Nha Trang cuối tuần thì mình về nhà chị Vân. Mình chạy vào vườn, mắc cái võng nằm ngủ, mặc nắng, mặc gió, mình vẫn thích không gian tĩnh lặng ở đây. Mọi tiếng ồn xe cộ đều vắng bóng.
Tuổi
mới của mình, mình nghĩ sẽ ngồi cùng bồ tèo uống tách cafe, nhưng bồ ấy bận thì
thôi, đừng làm khó người. Ai cũng có bộn bề riêng, lo lắng trong giai đoạn hồi
sinh dịch bệnh để khôi phục lại kinh tế.
Không có chữ “Bận” cho những người muốn bên nhau. Đến cuối cùng mình nhận ra, nếu đã muốn gặp nhau thì người ta sẽ không bận.Vì mọi lịch trình đều có thể thay đổi để dành chỗ trống cho người kia.Còn khi họ bận, là bận lòng, không phải bận rộn. Bận lòng, họ chưa muốn gặp mình.Bận lòng vì mình chẳng đủ hấp dẫn để trở thành lý do cho họ đổi lịch. Bận lòng vì thời gian bên mình chẳng có giá trị bằng việc bên người khác...
Không có chữ “Bận” cho những người muốn bên nhau. Đến cuối cùng mình nhận ra, nếu đã muốn gặp nhau thì người ta sẽ không bận.Vì mọi lịch trình đều có thể thay đổi để dành chỗ trống cho người kia.Còn khi họ bận, là bận lòng, không phải bận rộn. Bận lòng, họ chưa muốn gặp mình.Bận lòng vì mình chẳng đủ hấp dẫn để trở thành lý do cho họ đổi lịch. Bận lòng vì thời gian bên mình chẳng có giá trị bằng việc bên người khác...
Nghĩ
đến, mình chợt mĩm cười. Thôi vướng vấn chi thêm sầu, dù sao đi nữa, mình cũng
phải biết mình là ai.
Sáng nay, em đọc một đoạn ngắn đàn bà từng trải, em nhắn tin bảo thấy giống em. Mình nói với em, đừng đa đoan quá, nghĩ mọi thứ đơn giản thôi,
Đàn bà từng trải, không mặc đồ hở hang. Kiểm soát được thứ đưa cho đàn ông nhìn, vì biết đàn ông sẽ đến với mình vì thứ đó, rồi lúc kiếm được thứ hấp dẫn hơn cũng sẽ rời bỏ mình. Đàn bà từng trải thích mặc đồ kín đáo một chút, vẫn hở nhưng hở trong vòng cho phép, vẫn còn cái kín đáo để đàn ông tò mò mà lò dò theo sau.
Đàn bà từng trải, không uống rượu nhiều hay hút thuốc như nghiện. Thích cầm ly vang, trước khi uống đặt vàng môi mọng đỏ lên miệng ly, nhẹ nhàng nhấm nháp cái đắng cay biết chắc ít hơn đời mình. Bật điếu thuốc trước khi hút sẽ dùng lưỡi kéo nó lại gần, gợi dục và kích thích, nhưng đàn ông nhìn sẽ tự khắc hiểu, không dễ chạm vào thế giới đằng sau làn khói kia đâu.
Đàn bà từng trải, ít khi khoe khoang về bản thân, ít khi muốn nói về câu chuyện của mình, bởi qua rồi, còn gì để mà nặng lòng để nói, chỉ muốn im lặng, nghe câu chuyện của người xung quanh, người đối diện. Vì hơn ai hết trong đời, đàn bà từng trải hiểu cảm giác cần có một người chỉ im lặng nghe mình nói biết bao nhiêu.
Đàn bà từng trải, không mạnh mẽ. Chỉ là bản thân như miễn nhiễm với buồn vui thế sự bên ngoài, chỉ muốn được vui buồn chuyện vụn vặt bản thân, như sáng nay làm được cái bánh ngon mời bạn cũ, như cái cây trồng trên bàn làm việc nay có cái lá héo vàng, tự hỏi đời mình có còn xanh?
Đàn bà từng trải, vui ít cười, buồn nhất định không khóc. Không thù ghét hay căm hận bất kỳ ai, sống đời không quá gắt gao ở bất kỳ thái cực nào, đặt sự cân bằng ở đầu danh sách những thứ phải có được. Biết rằng ai rồi cũng sẽ đến ngày nằm xuống, phí thời gian làm chi cho giận hờn hoài phí.
Đàn bà từng trải, thích đọc sách, xem phim. Tự tìm niềm vui ở một cuộc sống mình chưa từng nếm trải. Thỉnh thoảng tiếc cái thanh xuân vùn vụt hồi nào, nhưng hài lòng vì thời gian ban ơn sự tịnh lặng trong cõi tâm hồn. Để rồi chợt khóc, chợt buồn cho một số phận trong sách, để rồi trân trọng những người hiện sinh trong đời thực.
Đàn bà từng trải, chọn im lặng nhìn đời, không ồn ào, không hằn hộc, chỉ là những niềm riêng rất nhỏ giấu vào một góc suy tư…
Sáng nay, em đọc một đoạn ngắn đàn bà từng trải, em nhắn tin bảo thấy giống em. Mình nói với em, đừng đa đoan quá, nghĩ mọi thứ đơn giản thôi,
Đàn bà từng trải, không mặc đồ hở hang. Kiểm soát được thứ đưa cho đàn ông nhìn, vì biết đàn ông sẽ đến với mình vì thứ đó, rồi lúc kiếm được thứ hấp dẫn hơn cũng sẽ rời bỏ mình. Đàn bà từng trải thích mặc đồ kín đáo một chút, vẫn hở nhưng hở trong vòng cho phép, vẫn còn cái kín đáo để đàn ông tò mò mà lò dò theo sau.
Đàn bà từng trải, không uống rượu nhiều hay hút thuốc như nghiện. Thích cầm ly vang, trước khi uống đặt vàng môi mọng đỏ lên miệng ly, nhẹ nhàng nhấm nháp cái đắng cay biết chắc ít hơn đời mình. Bật điếu thuốc trước khi hút sẽ dùng lưỡi kéo nó lại gần, gợi dục và kích thích, nhưng đàn ông nhìn sẽ tự khắc hiểu, không dễ chạm vào thế giới đằng sau làn khói kia đâu.
Đàn bà từng trải, ít khi khoe khoang về bản thân, ít khi muốn nói về câu chuyện của mình, bởi qua rồi, còn gì để mà nặng lòng để nói, chỉ muốn im lặng, nghe câu chuyện của người xung quanh, người đối diện. Vì hơn ai hết trong đời, đàn bà từng trải hiểu cảm giác cần có một người chỉ im lặng nghe mình nói biết bao nhiêu.
Đàn bà từng trải, không mạnh mẽ. Chỉ là bản thân như miễn nhiễm với buồn vui thế sự bên ngoài, chỉ muốn được vui buồn chuyện vụn vặt bản thân, như sáng nay làm được cái bánh ngon mời bạn cũ, như cái cây trồng trên bàn làm việc nay có cái lá héo vàng, tự hỏi đời mình có còn xanh?
Đàn bà từng trải, vui ít cười, buồn nhất định không khóc. Không thù ghét hay căm hận bất kỳ ai, sống đời không quá gắt gao ở bất kỳ thái cực nào, đặt sự cân bằng ở đầu danh sách những thứ phải có được. Biết rằng ai rồi cũng sẽ đến ngày nằm xuống, phí thời gian làm chi cho giận hờn hoài phí.
Đàn bà từng trải, thích đọc sách, xem phim. Tự tìm niềm vui ở một cuộc sống mình chưa từng nếm trải. Thỉnh thoảng tiếc cái thanh xuân vùn vụt hồi nào, nhưng hài lòng vì thời gian ban ơn sự tịnh lặng trong cõi tâm hồn. Để rồi chợt khóc, chợt buồn cho một số phận trong sách, để rồi trân trọng những người hiện sinh trong đời thực.
Đàn bà từng trải, chọn im lặng nhìn đời, không ồn ào, không hằn hộc, chỉ là những niềm riêng rất nhỏ giấu vào một góc suy tư…
Tuổi mới của mình, tháng 8 mùa thu, mở lòng đón nhận mọi quà tặng từ tinh thần đến vật chất. Mà người mình muốn nhận sẽ không bao giờ tặng bất cứ điều gì cho mình. Còn quà tặng từ người khác, thú thật không hứng thú đón nhận nó.
Group cùng làm việc với nhau ở công ty bày biện nào bánh, nào nến, nào hoa, nào muôn lời chúc tụng vui cười. Nhưng đó không phải là điều mình thích. Mình thích ngồi uống cùng nhau một tách trà, một tách cfe, cả khi không cần nói với nhau điều gì. Lòng người, đa đoan bao giờ kết thúc????
Mừng ngày tiếp nối của mình, mừng ngày mùa thu mình được sinh ra.
Lá thu rồi sẽ rơi, mùa rồi cũng đi vội, người cũng thế. Có lẽ, còn lại một mình mình, ngồi lại đón nắng mới của ngày mà thôi.
06.08.2022
LMC
Nhận xét