NOTE 77_THỜI GIAN ĐỂ YÊU
Quá bận, không còn thời gian trở về nơi ấy. Một ngày nắng mới bắt đầu, mình hướng lòng về nơi ấy, Nha Trang, chốn còn má, còn gia đình, còn chút thương yêu giữ gìn bước chân để quay về.
Bận đến mức về đến căn phòng nhỏ là nằm lăn. Ngày công việc càng khó khăn, càng áp lực, mình lại di chuyển nhiều hơn, đi nhiều hơn. Mình lại nghĩ đến & cảm mến, nể phục những người phụ nữ có gia đình, chồng con nhưng vẫn vun đắp vẹn toàn mọi thứ từ công việc cho đến gia đình.
Có người hỏi mình, bôn ba mãi, mang giấc mơ đời mình đi về đâu. Mình cười, giá trị của một con là bao nhiêu? Mình nhớ câu chuyện đối thoại của 2 vị sư, tất thảy mọi việc, mọi vấn đề đều xuất phát từ mình. Sự lựa chọn cũng do mình tạo thành nên tất cả.
Hãy nghĩ tới những điều thật đơn giản, hãy nghĩ đến sự tươi mới của nắng ấm, mưa giông & kể cả bão táp. Con đường mới đó, bước đi tiến tới, hay dừng lại ở yên, thụt lùi đều dó quyết định của bạn. Còn có cơ hội, còn có thời gian, còn có thời gian để sống, để yêu, để bắt đầu thì nên tận dụng. Mọi cơ hội đều có nguy & cơ. Mình từng nghĩ, dẹp bỏ hết tất cả, về Nha Trang cùng cô dạy học. Mọi kế hoạch, mọi ước mơ lại một lần nữa vỡ vụn ở Nha Trang.
Có người nói mình, Sài Gòn hợp với mình hơn. Điển hình & cụ thể nhất khi mình show ra những pic rất xinh, rất đẹp, nụ cười rất tươi. Thú thật, Sài Gòn là tuổi trẻ, là ước mơ, là tình yêu đầu đời. Cuộc sống mình không mong cầu hay tham vọng giàu có, chỉ mong lo đủ cho gia đình là ổn.
Nếu có thời gian, điều kiện kinh tế thì mình lại thích dành cho mình những chuyến đi. Không chỉ để khám phá những vùng đất mới, mà cần nuôi dưỡng tầm hôn mình, cần có cái nhìn rộng lớn hơn, bao dung hơn & tha thứ cho chính mình nhiều hơn.
Bão dông nào rồi cũng bình yên, lòng mình cũng tĩnh lặng nhiều hơn, an yên với hiện tại dù một mình. Chỉ cần mình bước tiến một bước thì ngày chung đôi không xa, chỉ cần mình giơ tay ra thì sẽ có một bàn tay nắm chặt. Nhưng mình không làm điều đó, mình giữ riêng cho mình một ân tình mà mình từng nghĩ họ thấu hiểu mình. Tri kỷ, muôn đời là tri kỷ, đừng bước xa hơn, đừng tiến quá gần...sẽ vụn vỡ một thứ & khiến lòng mình đau.
Thời gian này, thời gian relax, thời gian để yêu. Chậm lại một chút khi ngắm ban mai, khi nhìn hoàng hôn buông, ánh trăng dịu dàng, giọt sương rơi khe khẽ. Tất cả, mọi thời gian riêng mình là thời gian mình sẽ sống cho giấc mơ đời mình. 3 hay 5 năm nữa, có thể ngồi nhìn lại và chợt mỉm cười khi đọc những entry này. Tuy nhiên, hiện tại mình bình an & hạnh phúc với sự lựa chọn ấy.
Nha Trang ạ, mình từng mơ giấc mơ bình lặng nhưng Nha Trang đầy sóng gió quá. Gượng nỗi đi qua cơn bão giông cũng là điều khủng khiếp nơi lòng phải trải qua. Nha Trang vẫn ở đó, bao nhiêu người thương yêu vẫn ở đó, gia đình vẫn ở đó nhưng mỗi khắc trở về ngắm nhìn lại mọi điều vẫn nhoi nhói nơi lòng ngực.
Thì thôi, Nha Trang ạ, mình sẽ luôn ghi nhớ những bài học đắt giá, những ân tình đã có, những niềm vui, nỗi buồn đều là những kỉ niệm khó quên. Nhưng mình xin khép lại tất cả, nếu có nhớ về rồi cũng sẽ mỉm cười bước qua. Thời gian này, thời gian để yêu ở một vùng đất mới, công việc mới, mọi thứ thật tốt khi cơn dịch hoành hàng & song song đến tận bây giờ. Mọi sự nỗ lực nào cũng được đền đáp, an tâm Nha Trang nhé, mình hiện tại rất happy.
Nơi nào đó những ngày mình rong chơi, thênh thang bầu trời, thênh thang gió & cánh diều cũng là nơi mà mình luôn yêu thương, khắc ghi trong lòng. Mình nhớ, yêu thương tất cả những ân tình dù đẹp hay không. Mình nhớ tất cả những nụ cười, ánh mắt, những cái ôm rất chặt....Và mình hiểu câu chuyện nhân duyên của cuộc đời này.
Mùa đến rồi mùa đi, người đến thì có vui buồn. Người đi thì đến lúc sẽ đi.
Nhiều khi em muốn chào ra đi thật xa lắng lo mỗi ngày Chào những nghĩ suy gọi tên ta ngược xuôi chuyến xe cuộc đời Có hẳn con đường cần mang những chuyến đi Có hẳn tâm hồn rộng lớn khi ưu phiền, hmm hmm hmm Nhiều khi em thấy còn bao nhiêu niềm vui lãng quên bé nhỏ Ngày ta mới yêu chỉ mong sao thời gian mãi luôn bên nhau Ngôi nhà ta ở hay chiếc áo ta mang Đôi lần ta chỉ hạnh phúc vì ngọt nắng thu sang Muốn mang đến mình những bông hoa tươi Trái tim nguyên khôi và một cuộc sống thơ mộng Chậm lại nhịp sống để ta lắng nghe Ồ những giọt sương nhỏ reo hát mùa thu Kìa quanh ta biết bao, hey na na na na , cuộc sống nhỏ Muốn nghe tiếng cười tháng năm vui tươi Ngỡ đâu những gì mỏi mòn tìm kiếm suốt đời Chậm lại nhịp sống để ta đón lấy Giờ đã là lúc mà thời gian để yêu Giờ là lúc sống giấc mơ đời mình.
Tháng 7, 30, 2022
Nơi toàn những niềm nhớ!!!!
Lê Thị Mỹ Châu
Nhận xét