Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2022

NOTE 65_ĐIỀU BÍ MẬT

  Thực ra trong tim mỗi người đều luôn có một ngăn bí mật. Người thì lưu giữ những yêu thương đẹp đẽ, người thì lưu giữ hình bóng nhạt mờ của một ai đó, không hẳn là tình yêu, không hẳn là tình bạn mà đơn giản chỉ là một thứ ánh sáng chói loà rồi lặng dần theo tháng năm. Nó cứ lặng thế nhưng để xoá mờ thì không sao xoá được. Có những ngăn bí mật chỉ cất giữ những nỗi đau. Người ta bảo thời gian rồi sẽ lên sẹo vết thương thôi... vết thương cũ chưa liền thành sẹo đã lại có những vết thương mới và ngăn bí mật cứ chất chồng nỗi đau đè chặt nỗi đau. Có những bí mật người ta đào sâu chôn chặt dưới đáy tim mình. Sống để dạ, chết mang theo nếu là bí mật giữ cho người khác. Còn nếu là những nỗi đau phải để dạ cho riêng mình vĩnh viễn thì hoặc là sự căm thù hoặc là sự ân hận vì đã vô tình hay cố tình gây ra mà không khắc phục được. Ai cũng muốn giữ kín những bí mật của riêng mình vào một ngăn đặc biệt. Nếu nó là tình yêu thương, sự hàm ơn thì nên giữ mãi. Nếu là sự hận thù đớn đau không thể ...

NOTE 64_NHỮNG NGÀY TỒI TỆ

Khi đối diện với chính mình, những ngày tồi tệ đã xảy ra. Tôi tự hỏi chính mình rằng sẽ phải làm gì cho những ngày kế tiếp.  Thực sự, ở những giai đoạn khủng hoảng nhất, tôi thường nằm yên & không thích liên lạc với bất kì ai. Im lặng cũng là cách mà tôi thấy lòng mình sẽ lặng hơn giữa chốn xô bồ.  Tôi chia sẻ với bạn mình rằng, thực sự khủng khiếp khi có một mình & tiêu cực luôn quay bủa. Tôi muốn đi, Thái Lan  là nơi tôi lựa chọn, điểm đến cho một cuộc hành trình dù chỉ một mình.  Thực ra, tôi kịp nghĩ, ai cũng có niềm vui, nỗi buồn riêng. Cắc cớ gì phải mang thêm sầu não cho họ. Người lắng nghe tôi không chắc họ đã bình an.  Đối diện mọi thứ một mình thực đáng sợ. Và đáng sợ hơn khi có những sự kiện rất lớn, câu chuyện chà bá bự mà buộc mình phải chọn lựa & tự đi trên đôi chân của mình. Nếu xảy ra một cuộc đại phẩu thuật nào đó trong tâm hồn cho đến cơ thể thì cũng không một ai có thể giúp mình ngoài chính mình. Tôi hiểu vấn đề đó & thực sự rấ...

NOTE 63_SUY TƯ

Hình ảnh
  Tôi dự định không viết gì nữa cả, nhưng có một vài người nhắn tin bảo tôi rằng, cứ viết như một cách chia sẻ ánh nhìn, nỗi lòng, những trăn trở. Tôi cười, trang viết không phải là nỗi lòng, là suy nghĩ. Thường những gì tôi nghĩ chưa hẳn là những gì tôi viết & ngược lại. Tôi thích sự yên tĩnh, một mình để bình yên hơn, ngày nối ngày bộn bề đi vắng, thực sự cũng đã đến tuổi mệt mỏi cần nghĩ ngơi, không muốn làm gì nữa. Cũng chưa đủ duyên trở về tịnh xá, ăn chay, ngồi thiền…đôi lúc cũng chưa tìm được định hướng & mông lung đi qua những tháng ngày mệt mỏi. Nghỉ việc rồi ai cũng lo, tôi chẳng lo tí nào mà mọi người cứ rối lên, nào công việc tốt, thu nhập ổn…vậy mà, tôi từ bỏ. Nhiều người không hiểu được cảm xúc của tôi toàn phán xét. Cuộc sống mà, người thành công luôn có sự cô độc, cô đơn của người thành công, kẻ thất bại cũng thế. Mỗi người luôn có câu chuyện của riêng mình, hãy tôn trọng họ, kể cả nỗi buồn & niềm vui. Bây giờ có ai gọi điện, chịu khó lắng nghe mìn...

NOTE 62_ THÁNG 8 MÙA THU

Hình ảnh
Có ai nhận ra sự thay đổi của đất trời trong những ngày đầu thu… Dường như nắng đã bớt gay gắt hơn, gió đã mát mẻ hơn lòng người cũng dịu dần theo vị ngòn ngọt của mùa thu. Phải đấy, tháng 8 gọi mùa thu về rồi đấy... Tháng 8 về, những con đường không còn sắc phượng ngọt ngào, cũng không còn sắc tím mộng mơ của những cành bằng lăng hay những cơn mưa rào xối xả của ngày tháng 6, tháng 7 mùa hạ nữa. Tháng 8 về, đơn giản chỉ là một chút xao động chuyển mùa trong không gian, nắng thì bớt gắt hơn, gió thì dịu mát hơn. Những tia nắng nhẹ nhàng, len lỏi qua những đám mây trắng thả trôi trong chiều gió. Chút nắng của mùa hạ gửi lại vào thu, bây giờ đã thôi bỏng rát, đâu đó phảng phất chút se se nhè nhẹ... Cơn gió hanh hao thổi màu kí ức vô tư đùa qua tóc rối, lòng hoang hoải tìm về những ngày đã cũ. Tháng 8 về, mang theo những mảng màu lãng mạn, nhẹ nhàng của lá vàng rơi, mang theo mùi của cốm xanh tỏa hương ủ trong những lá sen đồng nội, mang theo sắc trong vắt của bầu trời cao rộng....

NOTE 61_ CHO NHỮNG NGÀY CẢ NỖI BUỒN CŨNG BỎ RA ĐI

  CHO NHỮNG NGÀY CẢ NỖI BUỒN CŨNG BỎ RA ĐI 1. Nỗi buồn là những khoảnh khắc, những khúc trầm trong bản nhạc gọi tên “sắc màu” cuộc sống. Hình như sau nỗi buồn lại là một hoặc vô số niềm vui mà chẳng ai biết trước. Sống trong cuộc sống thì: vui có, buồn có. Chẳng ai dám khẳng định anh kia sẽ luôn hạnh phúc, chị này sẽ luôn đau khổ. Như cái dây treo vô hình giữa con người. Không phải là hôm nay chúng ta còn gặp nhau, nhưng ai dám khẳng định ngày mai nữa chúng ta lại được gặp nhau. Sẽ có sự chia xa, phải, cũng giống như hôm nay chúng ta gặp được niềm vui, ai dám chắc cả đời sẽ giữ được. Không phải hạnh phúc trong cuộc sống cứ phải được gọi tên bằng ai chữ “niềm vui”. Mà cuộc sống như một bản nhạc vậy, có lúc cần vui vẻ thưởng thức nó, nhưng cũng có những lúc cần buồn một chút, như khúc trầm trong bản nhạc người cô đơn hay lựa chọn nghe lúc thất tình hay chán nản vậy… Có những nỗi buồn mà sau khi trải qua, người ta mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn, nghị lực hơn. Có những nỗi buồ...