Note 22_LẶNG LẼ THÁNG 9

 LẶNG LẼ THÁNG 9

Tháng 9 tất nhiên đã qua rồi tháng 8. Tháng 9 cũng không còn là thu chớm mà đã vào thu. Học sinh đã tới trường nhưng những người đã qua tuổi tới trường, trở lại lớp học trong màu hoa phượng đỏ trời và tiếng ve ran như nung nắng hạ vàng cũng bồi hồi đâu kém thời áo trắng?

Tháng 9 hoa cúc vàng hơn trong phiên chợ sớm của người đàn ông lơ ngơ với cuộc đời mình, cô độc với những năm tháng triền miên và lầm lũi bước đi trong cuộc sống tẻ nhạt mơ hồ phía trước và đầy ảo ảnh phía sau.

Tháng 9 vẫn là thời tiết đối nghịch , buổi sáng thành phố nắng chang chang, buổi chiều ở quê mưa tầm tã. Tôi thích ngồi ở băng ghế đá hành lang thơm lừng mùi nguyệt quế nhìn ra hồ nước trong màn mưa buông xuống. Cảnh vật chìm trong mưa. Chỉ màu hoa cúc đất vàng rực lên trong những cơn gió thu chở bụi mưa bay qua đồi.

Tháng 9 dù ở đâu, vẫn lặng lẽ tôi, lặng lẽ em, lặng lẽ kỷ niệm. Những ký ức đã tan biến thành li ti vô số vụn nước mưa rất nhẹ... Ngôi nhà, khoảng sân, cánh cổng, khu vườn quen thuộc em đã đến chơi, ra đi và tôi đã trở về.

Tháng 9, sau hết những sớm mai nguyệt quế thơm nức bên thềm nhà, cà phê một mình, vị trà chạm môi ngậm ngùi tưởng nhớ, buổi trưa tiếng chim vịt đã kêu chiều, tiếng gà gáy muộn sau thềm nắng. Buổi chiều mưa tơi tã trong khu vườn lá rụng đầy. 

Tháng 9 khi đêm xuống vẫn là một vầng trăng treo cô đơn một phía trời.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ