GIÓ

Đi qua những mùa Gió...!

Khi ta sinh ra, gió đã có rồi. Gió bắt đầu rung ta qua tiếng kẻo cà kẻo kẹt của nôi, rồi chìm vào giấc ngủ hiu hiu qua những lời ru của Mẹ. Gió luồn qua nhịp võng đưa, qua lời thánh thót ầu ơ..ví dầu. Trong những đêm sâu dài, ta vẫn cảm thấy như nghe đâu đây còn những lời ru vọng lại, vẫn bổi hổi, bồi hồi như những con chim non trên cành, ngây thơ, khờ dại..chiêm chiếp kêu…những ngày mưa ướt sũng…những ngày Gió sang mùa.

Khi ta lên 9 lên 10 . Gió chỉ là những cơn gió hiền lành nghịch ngợm, nhẹ nhàng lướt qua những cánh đồng, ruộng sắn bờ khoai, luồn qua những khóm tre làng chọc ghẹo xô nhau mắc diều đu võng. Râm ran cả một vùng trời tuổi thơ.Thời gian vội trôi chẳng chịu dừng,chịu đứng lại một phút giây nào. Bởi khi ấy con người cũng trưởng thành và gió cũng dần thay đổi, gần như lúc nào gió cũng tấp nập vội vàng, cũng quanh co sớm tối, vô tình tạo thành những cơn lốc xoáy xô đổ những hoài niệm xa xưa, đẩy lùi những tháng năm bé bỏng rồi lôi đi xềnh xệch những hối hả cuộc đời. Sự mất mát, sự đau khổ, niềm vui buồn cũng dần bám vào khuôn mặt nhăn nheo tuổi già rồi theo gió trở về cát bụi. Phận người cũng chỉ là Gió qua.

Đời người cũng như gió, cũng có hỉ, nộ, ái, ố được dàn trải qua 4 mùa xuân, hạ, thu đông thay nhau biến đổi. Có lúc là cơn gió mùa hè nóng bỏng, nhiệt huyết thổi bùng vào ngọn lửa đam mê của tuổi thanh xuân đầy khát vọng, mạnh mẽ tự tin đốt cháy cả vùng trời hoa đỏ. Có khi là lại cơn gió mùa thu, cuộn mình vào những chiếc lá vàng xoay xoay buồn tủi, nhẹ nhàng lê lết những nỗi buồn man mác rụng rời nỗi nhớ niềm thương, rồi bất chợt lại là những cơn gió xuân e ấp đâm chồi, vui vẻ nhiệt thành, lan đi hương thơm quyến rũ, dịu dàng bung nở cả một mùa yêu…Còn khi nũng nịu, giận hờn vô cớ, khi cô đơn úa sầu buồn thương cũng là lúc bi ai len lỏi bởi cơn gió Đông lạnh buốt, co quắp vào sâu trong lòng mỗi tâm hồn trở thành đóng băng xúc cảm.

Ừ thì.. cũng chỉ là thoáng qua, ừ thì…cũng chỉ là lướt nhẹ, gió hùa vào sóng, gió quện vào mây, gió luồn vào mưa , gió đưa vào cát, ừ thì… gió khắp nơi, ừ thì…gió khắp chốn... thôi mà ! thôi mà  !!! Dừng lại…gió đã qua rồi... Qua nhanh phận người mà chẳng thể nào túm được để giữ lấy nó, bởi nó tự đến rồi đi trong vô tình.Có người như là cơn gió lạ, mang hương sắc tươi mới thổi vào hồn cuộc sống, có người như cơn gió hoang lang thang khắp chốn lôi đi những phù du nay còn mai mất.

Mỗi cuộc đời là những cơn gió thoảng rồi vụt bay vào cõi hư không vô định, khi ta không còn trên cõi đời này nữa cũng là lúc gió đã qua đời. Đó là truyện của gió, của những ngày mai sau. Còn đêm nay mới chỉ là bắt đầu…Ngày gió sang mùa…!
Rồi gió sẽ mang tro tàn của mình bay xa,

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ