Note 28_VIẾT TỪ PHỐ

Sài Gòn những ngày này mưa nhiều, nhớ má mỗi chiều ngồi trên lan can xa xăm nhìn về phía chân trời, tôi thường hỏi má nhớ ba không, má tôi chỉ cười. Còn tôi, nếu ai đó hỏi nhớ ba không, chắc cũng cười như má vậy. Mỗi chiều ở phố, tôi thường nhìn về hướng con tàu chạy qua, họ chở bao hành khách đến đi, họ sẽ ghé lại Nha Trang & tôi sẽ bước xuống tàu, hít không khí trong lành của một buổi sớm mai, bước thảnh thơi qua đường, tấp vào quán cafe gần đó, nhấm nháp ly cafe buổi sáng bình yên trong dòng nhạc du dương. Tôi mong mình sẽ vậy, sẽ lại được trở về, được làm việc, được cafe với V..... Mỗi chiều ở phố, tôi nấu & bày biện mọi thứ thật hoàng tráng cho một bữa ăn. Tôi ước gì có ai đó ăn cùng, chê cũng được, khen cũng được, miễn có âm thanh, có tiếng nói để mọi thinh lặng đáng sợ kia không len lỏi vào lòng mình. Tôi từng rời phố đi, tôi từng bỏ lại tất cả vui buồn, hoài thương kỉ niệm ngày cũ, tôi không nghĩ mình sẽ trở lại ngổn ngang, khó khăn & mọi thứ không còn như ngà...