NOTE 187_CÚC HỌA Mi

 Cúc hoạ mi!

Một ngày đủ dài để bản thân sắp xếp lại mớ kí ức ngổn ngang..

Thở dài ngán ngẫm, xem ra khoảng trời năm ấy cho đến bây giờ vẫn còn xanh một màu xanh rất khác, màu xanh của ước mơ, của hy vọng và của những năm tháng ngây ngô nở một nụ cười đốn lệ trong tim. Đành rằng thời gian chẳng lấy đi thứ gì, nó chỉ khiến cho mọi thứ dần trở nên cũ kĩ, lâu dần lại chui nhẹm vào ngóc ngách kỉ niệm. 

Hoặc cũng có thể, thời gian đã in hằn lên trái tim một hồi ức sần sùi, già nua..

Những bức thư tay, vài dòng nhật kí, đôi ba trang sách lật dở, đến cuối chỉ còn lại sự hoen ố trên từng mảng kí ức, trên một cuộc tình vội đến rồi cũng vội rẽ ngang. Chúng ta đã rời xa nhau bằng mọi cách để có được một danh phận tử tế trong nhau, nếu không muốn nói là khổ đau, dằn vặt. Tôi không muốn kể nữa những lần hạnh phúc, thay vào chỉ giản đơn là một nụ cười mỉm, chào tạm biệt cho những tháng ngày đã xa.

Mùi tóc em phảng phất, tôi chẳng còn nhớ nữa..

Nụ cười em ma mị, tôi cũng chẳng còn thiết tha..

Bóng lưng ai ngày nào, tôi cũng đã vội quên..

Bàn tay mềm mại, ấm áp, chẳng còn dành chỗ cho sự lạnh lẽo nơi đây..

Lặng mình giữa cánh đồng hoa cỏ, nhờ gió mang đi hết tất thảy nỗi đau về người, mang đi những khờ dại của mùa thu năm ấy.

Để ta thôi khắc khoải, đợi chờ..

Ngộ thật, chẳng biết tình yêu là gì, cũng chẳng hiểu tình yêu có chi mà con người ta cứ ngu muội đắm mình vào nó, mặc cho có tổn hại tới lòng mình, mặc cho nỗi đau có dày thêm vết cắt.. thì lòng này cũng can tâm.

Hạ đi, Thu đến, ru cho ta một giấc mộng mị chốn hồng trần..

Tình hợp, tình tan, ai cho ta hay một liều quên lãng, mệt nhoài..

Hôm nay!

Tôi đã bỏ quên cả bật lửa và bao thuốc ở góc phòng, chiếc cúc áo vẫn chưa được cài lại chỉnh chu.

Hôm nay!

Tôi nhớ em, vừa đủ nhiều cho một nỗi đau hằn sâu nơi mi mắt.

Liệu rằng nơi đó em có nghĩ những điều về tôi..

Mà thôi, chẳng cần nữa..

Vì sau cùng, cũng có còn gì đâu..

Vội đưa tay gấp lại vạt áo, tháng 9 đang dần đến rồi à?

Ừ thì, chẳng phải đã qua cái mùa hoa mà em thích rồi sao..!

Tháng 8, Thu và hoa cúc, em cũng nhớ anh như đã từng....chăng?????

Thu, tháng 8,

Sinh nhật mình, rồi ngày buồn nào cũng qua thôi.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ