NOTE 4
TỪ VẾT THƯƠNG MỌC LÊN MỘT BÓNG MÁT Chỗ đớn đau cũ ấy, hãy để nó mọc lên một bóng mát cuộc đời… Tôi luôn nghĩ vậy khi nghĩ về những vết thương cũ của chính mình. Này vết thương của bội phản, kia vết thương của thất tín, nọ là vết thương của sự vô tình… Ai cũng đầy lòng những vết thương như vậy. Từ những đổ vỡ trong các mối quan hệ đến những thất bại ê chề hay cả khi nó đến từ chính mình tự làm mình đau. Nhưng từ những vết thương ấy sẽ phải mọc lên một bóng mát thôi! Bằng gieo xuống vết thương ấy những hạt mầm dung thứ chứ đừng là những hạt mầm của oán hận. Bằng đừng để những chằng chịt của vết sẹo thành sợi dây trói nghiến ta, giam cầm ta trong những đớn đau. Giá trị của vết thương phải được đo bằng sự trưởng thành của ta thay vì độ đau, sự dai dẳng, hậm hực, cay nghiệt. Hãy để từ vết thương ấy sẽ phải mọc lên một bóng mát thôi! Bóng mát của dung thứ. Được tưới tắm bởi lòng tự trắc ẩn của chính ta. Là thương thân. Trước khi có thể tha thứ cho ai đó, hãy học cách thương lấy chính mì...