Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2024

NOTE 204

 Hôm nay, bạn ổn không? Trong tiếng dương cầm rơi như những giọt mưa, tôi nằm nghe thời gian chảy qua đời mình. Và tôi muốn viết một chút gì đó như một cách lưu giữ ngày tháng này. Dù có thể đến lúc nào đó, nó sẽ tan biến  và lãng quên... … “Hôm nay, bạn ổn không?” Lâu rồi không ai hỏi tôi câu này. Thế gian bận hỏi nhau về công việc, lịch trình, số má, hồ sơ, hóa đơn và những điều như thế.  Phải! Cuộc sống này có bao điều phải nghĩ hơn một câu hỏi ai đó ổn không khi mà ta thấy họ vẫn thản nhiên cười nói, cập nhật bài vở. Và vẫn còn đâu đấy! Ba ngày ốm nằm dài trên giường rồi lại phải lao ra đường với bao bộn bề, về căn phòng nhỏ giữa ánh đèn loang từng mảng tường, tự dưng tôi nghĩ nhiều về những hoàng hôn của đời người. Đời tôi nhỏ bé, không oanh liệt vào sinh ra tử như bao người nhưng tôi cảm nhận tử thần cận kề cũng vài lần. Chắc tại tôi “nghịch dại” với sức khoẻ nhiều hoặc cuộc đời bắt mình phải thế, không làm khác được! Những lần ốm nặng, tôi hay nghĩ về hai chữ “bình...

NOTE 203

 Nếu chúng ta có những ngày buồn... À, thật ra cũng đơn giản thôi, rồi cũng lướt trôi nhanh qua một ngày....

NOTE 202

 Ai cũng có những mênh mông của riêng mình... Bạn biết đấy, chúng ta dù một mình hay có đôi thì chúng ta vẫn có một vài khoảng mênh mông của riêng mình. Tôi chắc thế, còn bạn...??? Nói thật lòng với nhau về những niềm riêng khó nói, một lần, được không???? Bạn tôi bảo rằng, đã là điều khó nói nên giữ cho mình. Tôi bảo, giữ mãi trong lòng sẽ bị "ung thư tim".

NOTE 201

 Mai sẽ là một ngày mới... Nhưng với tôi, mỗi thời gian qua đi luôn là thời khắc mới rất riêng của mình.  Hôm nay, tôi có nhận được hoa và quà. Kì thực, hoa hay quà tôi vẫn hay tự mua cho mình, tự thưởng cho mình khi vui kể cả lúc buồn. Bạn biết đấy, thế giới không vì mình buồn hay vui mà mất đi sự rộn ràng vốn có. Tôi thích tặng mình những món bé nhỏ xinh xinh, tôi mua mình một bó hồng vài cánh.... Nhưng quà hay hoa có người tặng thì vui hơn, vui vì có người vẫn nhớ tới mình, vẫn nghĩ về mình, trong lòng họ có mình. Chúng ta, thường quên đi những chuyện vụn vặt, nhỏ bé trong cuộc sống như vậy...Nhưng mình không mong cầu hay đợi chờ điều gì từ bất kì ai. Với tôi, 20.10 hay mỗi ngày đều là những kỉ niệm đẹp dẫu tim này không dung nạp nổi một mối tình. Anh biết đấy, tôi từng nói, hoa hay quà tôi tự mua được cho mình. Với anh, tôi vốn dĩ là đứa gai góc, trần đời, kể cả khi cười hoặc khóc, ánh mắt tôi cũng đượm buồn. Anh bảo tôi không biết che giấu đi cảm xúc của mình. Tôi chỉ là ...

NOTE 200

 Về những lao xao… Dạo này mình hay nghĩ tới câu chuyện bông hồng của chàng Hoàng tử bé và những lần “đánh động” trong đời mình.  Thật ra, mình nghĩ cuộc đời chúng ta cũng nên có vài lần đánh động, vài lần lỗi nhịp, vài lần tim run lên khiếp sợ trước một cơn cuồng phong xúc cảm để biết điều gì đang diễn ra, để biết đâu mới là “bông hồng” của mình. Bông hoa hồng mà chúng ta đã “thuần hóa”, phải là “thuần hóa nhau” mới đúng – chữ “nhau” là mình tự thêm vì mình thích từ hai phía. Bạn nghĩ về họ và họ nghĩ về bạn. Bạn thuần hóa trái tim họ, và ngược lại, họ cũng thuần hóa trái tim bạn. Mình nhớ bài viết đã đọc cách đây không lâu với đại ý rằng “Khi phụ nữ đã có ai đó, nàng sẽ hành xử nhất mực đúng đắn vì người trong lòng họ”. Nói theo cách hiểu của riêng mình, đó là khi lòng bạn đã có một ai đó, bạn sẽ luôn giữ cho người đó điều thuần khiết nhất. Nghĩa là bạn giữ cho mình lặng yên trước những cơn gió khác, bạn bình lặng trước những mưa nắng cuộc đời, bạn êm ả trước những náo nhiệt...

NOTE 199

 Định mệnh nào đưa em gần anh... Đang viết....

NOTE 198

Bạn thích ngày nào trong tuần nhất? Riêng mình, thích nhất vẫn là thứ 7. Mọi công việc sẽ hoàn thành vào tối thứ 6 dù là việc công ty hay việc nhà. Thứ 7, mình có thể dậy sớm để đi bộ tầm 13 đến 15km, cafe, nghe nhạc, nấu ăn và đọc sách, viết blog. Nếu hôm nào mình có chọn tour thì hôm ấy là ngày được thong dong nhất.  Mình từng nghĩ bận rộn nhiều rồi, bận rộn mãi để làm gì, mình không giàu có, không phải người kiếm được nhiều tiền, mình chọn giản đơn từ cuộc sống với những gì mình có. Dù cô đơn hay hạnh phúc thì mình vẫn chọn nhiều điều tối giản để ngày trôi thật nhẹ nhàng. Cuộc sống ai cũng cần tiền, có công việc tạo ra giá trị còn người, tạo ra sự nhiệt huyết, đầm mê riêng. Mình nghĩ chúng ta bằng lòng với những gì hiện hữu là an vui nhất. Vèo 1 cái, thành xuân trôi quá nhanh, chúng ta k còn tuổi 20 ngông nghênh nữa, nhìn lại thấy vui, thấy buồn, thấy nhiều hoài niệm xưa cũ. Thi thoảng mình nhớ về Sài Gòn, nhớ anh và hoài niệm cũ. Bất chợt, buông quơ và nhớ thôi, một thoáng nào ...

NOTE 197

Thi thoảng, mình thấy anh vào tiktok của mình. Mình chợt cười, có lẽ anh muốn theo dõi xem mình giờ ra sao, cuộc sống thế nào... Mình ổn, công việc tốt, mọi thứ chỉnh chu hơn. Sòng phẳng mà nói, mình chơi cuộc chơi quá đẹp với anh rồi. Anh không phải là gu của mình, không phải là hình mẫu lý tưởng gì đó...Bla bla...đại loại thế. Mình không yêu kiểu người đàn ông ấy, cũng chẳng phải bị lụy gì sấc. Nói một cách ngạo nghễ rằng, đã chơi xong ván bài. Mình đang hạnh phúc với sự lựa chọn của mình. Và bình yên với mỗi sớm mai được đánh thức trong niềm háo hức. Mình tự đổi mới mình... Ai nặng lòng, người đó khổ, mỗi câu chuyện, một cuộc đời, chỉ có chính mình mới hiểu rõ nhất mình cần gì và muốn gì. Hi vọng, tiktok mình đừng xuất hiện nick người mà mình không liên quan. Đơn giản, anh cũng chỉ là 1 kẻ phàm phu, không phải người có chất chơi như mình thường nghĩ. Mà là phàm phụ thì không phải gu, kiểu người ta hay trêu rằng chơi xong bỏ, vứt đi... Hôm nay, tự thấy vui trong lòng,