Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2023

NOTE 125

 Bạn có biết vì sao càng trải qua nhiều mối quan hệ, người ta lại càng khó yêu không? Thật ra không phải là bởi tình cảm bên trong con người đó đã cạn khô rồi, cũng không phải là vì từng trải qua nhiều tổn thương mà họ không muốn đi tìm tình yêu đẹp nữa. Con người ấy, đơn giản chỉ là, đã trải qua đủ hạnh phúc lẫn đắng cay; bản thân cũng đã tự quán chiếu từ vô số điều mà mình từng trải nghiệm rồi nhận ra thế nào mới là “tình yêu”. Sau khi đã trải qua ngần ấy bài học rồi, để xuất hiện thêm một người xứng đáng khiến họ đem hết sự chân thành ra mà dâng hiến là điều không đơn giản. Cũng vì họ trân trọng thời gian sống của mình, nên càng không muốn trêu đùa với những người mà bản thân biết chắc rằng sẽ không thể đến được tới tương lai nào cả. Họ sợ rằng nếu bản thân tuỳ tiện dừng lại ở một bến đỗ tạm bợ thì cũng sẽ bỏ lỡ người mà mình cần gặp nhất. Trong cả cuộc đời này, những người hữu duyên có thể cùng chúng ta đi qua một đoạn duyên phận thật sự rất nhiều. Nhưng người có thể cùng bạn đ...

NOTE 124_THƯƠNG NHỮNG NGÀY BUỒN

 Thương em, thương cả những ngày buồn. Chị sẽ viết entry này cho em trong những ngày sắp tới, mong rằng, khi đọc được nó, em an nhiên hơn. Người ta hay nói về chữa lành, kiểu lạm phát đến mức muốn bội thực. Điều chúng ta cần nhìn rõ, nhìn sâu và lắng nghe mình thật kỹ, sai hay đúng thôi đừng oán trách ai cả. Ngày mai, hơi thở ngừng, chẳng còn kịp để nói lời xin lỗi và cảm ơn đâu. Hiểu rõ, nhìn thấu sự nhân quả và vô thường thì đừng buồn nữa. Khóc rồi tự lâu nước mắt, tự tô son điểm phấn mà tung tăng bước ra ngoài đường. Con người, dù giới tính nào cũng có người tốt, kẻ chưa tốt với mình. Chúng ta là những phiên bản k hoàn hảo thì phải buộc người khác hoàn hảo với mình. Làm tình xong chưa chắv đã yêu, vì nhu cầu, bản năng con người không kiềm chế được, kiểu say nắng, say mưa, say hương phấn, say mùi da thịt thơm tho, một mùi ái dục không phải ai cũng có. Bản năng của đàn ông là săn mồi, bước vào cuộc chơi tình ái, họ rong ruổi say mê chinh phục hương tình lạ cũng là điều dễ hiểu. Ai...

NOTE 123_SÀI GÒN LẠ THIỆT

Lạ thiệt chớ…..Ai đời đi thay pin cái máy, ghé tiệm hỏi. Chị chủ kêu, pin có 2 loại, loại thường 60 ngàn, loại khác nhãn của Thụy Sỹ, 150 ngàn. Em lấy loại 60 ngàn nè, chất lượng gần như nhau, khác cái mác thôi….. Đi mua con cá chép chợ hẻm, giá 90 ngàn, bóp còn có 60 ngàn. Anh bán cá không quen biết nói, thôi em đưa 60 ngàn cũng được, hôm nào ghé trả anh 30 ngàn sau. Quen biết gì đâu, tui xù thì sao? Sáng đi bộ ra chợ, gặp anh Hai từ miền Tây lên bán rau. Thấy rau xanh tươi, mua hẳn 50 ngàn. Lúc tính tiền mới nhớ mình đi dạo tập thể dục, đâu có mang bóp. Anh Hai miền Tây cười tươi thiệt tươi: “Thôi khỏi, chừng nào chị gặp tui lại, trả sau cũng được mà." Quen biết gì đâu. Báo hại tui suốt 1 tuần phải đi bộ đúng đường đó, đúng giờ đó mới gặp lại anh Hai rau. Sài Gòn gài bẫy tui hay sao? Còn chuyện hỏi đường nữa. Chỉ đường rồi còn chạy theo một đoạn để mình khỏi lạc. Người Sài Gòn rảnh ghê ta? Người ta nói người Sài Gòn thiếu gì tiền. Người Sài Gòn chắt bóp từng đồng thôi. Như ở Tô ...

NOTE 122_CHIỀU NƠI QUÊ NHÀ

Tôi thích chiều, dù màu nắng nhạt nhòa hay gắt gỏng. Chiều tuổi thơ trong tôi luôn bình yên & ấm áp. Tôi thích biển buổi chiều & cả bình minh. Nhưng đứng trước biển vào một buổi chiều nào đó thì mọi thứ trong tôi rất nhiều cảm xúc. Trở về, nếu chúng ta có nhiều cơ hội trở về hãy ngồi nơi hiên nhà để đón nắng chiều rơi, để nghe tiếng lòng thổn thức, để chuẩn bị bữa cơm chiều....Lâu rồi, rất lâu…tôi không còn có những bữa cơm chiều nơi quê nhà với những món ăn dân dã. Cơm, cá kho & rau muống luộc…Rất lâu rồi, không còn ăn cơm cháy nấu bằng than… Chiều quê, nhớ màu khói bếp, mùi hương đốt đồng, con đường làng quê yên bình, hiền hòa. Xứ người, nhiều buổi chiều cô đơn, lạnh lẽo, sương mù, tuyết trắng…thèm mùi hương đốt đồng, thêm mùi hương lúa mạ, thèm nghe tiếng sóng biển vỗ về…Lời của biển vang vọng ru hồn tôi ngủ yên. Bạn còn nhớ gì những chiều quê mình…Hình ảnh đàn bò lững thững về chuồng, chú mục đồng lượm thuộm lem luốc đâu còn. Những cánh diều chiều hạ đã trôi về đâu ...

NOTE 121_TRƯA VẪN NẮNG

Sau mấy lần chần chừ, nhưng Quân vẫn quyết định nhấn số gọi điện cho Lưu để thông báo một tin quan trọng.     Đầu dây bên kia, Lưu đã alo, Quân không nói thêm câu gì, đi thẳng vào chủ đề thông báo:     - Vợ mày có bồ đấy!     Quân cao giọng đầy biểu cảm thông báo cho Lưu và không quên chuẩn bị sẵn tâm lý Lưu sẽ nghi ngờ, tra hỏi đủ thứ rằng liệu có đúng không hay nhầm lẫn… Quân biết thông tin mình đưa ra rất hệ trọng chứ không phải câu đùa vui bông phèng. Vì thế trước khi thông báo, Quân đã phải xác minh vài lần bằng cách rình mò lịch sự ở một xó xỉnh trong quán cà phê khi tình cờ bắt gặp Nhung - vợ Lưu ngồi ăn với một người đàn ông lạ mà ánh mắt tràn đầy hạnh phúc.     Vậy mà, tất cả đã nằm ngoài dự đoán. Khi nhận điện thoại thông báo của Quân, Lưu thản nhiên buông một câu hững hờ đến khó hiểu: “Thế à” làm Quân cụt hứng, thần mặt ra và im lặng đến vài giây. Lưu chỉ kịp buông một câu “ừ” có vẻ chùng xuống rồi cầm điện thoại để không vài giây rồi t...

NOTE 120: CUỘC SỐNG NHÌN TỪ Ô CỬA THIỀN

 Ai cũng có đôi lần, thực lòng, chỉ còn muốn những buổi sớm mai bình yên như cỏ dại, không muốn làm tổn thương đến người nào nữa.  Bước chân nhẹ. Bàn tay ấm. Ánh mắt hiền. Trái tim bình yên. Nhưng ai cũng có những ngày phải gói ghém ước mơ bình yên đó lại, cất thật sâu vào trong lòng, để đi qua phố chợ xôn xao, như lũ cỏ dại cuối mùa không chịu nổi khắc nghiệt từ cuộc sống mà gục xuống, vùi những hạt giống vào đất chờ mưa. Có người đánh rơi mất ước mơ trong trẻo ngày xưa của mình, thành người phố chợ đua tranh. Như người đi trong sương, nghe vai lạnh, giật mình, ướt áo. Áo ướt lúc nào không hay, thành người đua tranh lúc nào chẳng biết. Nên đôi khi, người chúng ta nhớ nhất lại là chính mình trong trẻo của ngày xưa, ngày còn chưa đi qua phố chợ.  Nhưng, luôn có người đi qua cuộc sống như cơn mưa, đủ sức thuyết phục được những hạt giống đã khô vùi sâu trong mớ ngổn ngang đua tranh thức dậy nảy mầm.  Có người đủ sức thuyết phục được người khác tin rằng, dù tâm hồn rách ...