Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2023

NOTE 118_VIẾT CHO MÙA ĐÃ QUA.

Hình ảnh
          Mùa đi rồi mùa sẽ qua, những tháng ngày nối tiếp cứ chất chồng nhau những nếp nhăn trên khóe mắt. Một chặng đường đã đi qua, những người từng gặp gỡ và thầm cảm ơn họ. Dù ngắn dù dài, dù vui, dù buồn, dù còn liên lạc hay đã trở thành người dưng thì đó vẫn là số phận sắp đặt,tất cả đều dạy cho chúng ta những bài học để chúng ta trưởng thành. Em từng hỏi anh có tin vào duyên phận không, có những người sinh ra là để cho nhau và ngược lại. Anh trả lời rằng thương em anh chẳng sợ ý trời. Trong rất nhiều người, chúng ta lại quen nhau theo cái cách kì cục đó, rồi cố chấp bên nhau, vậy mà…Thật không muốn phải quen biết em theo cách đau lòng như thế, khi cả hai đều là kẻ chẳng chịu nổi cô đơn, đến cạnh nhau chỉ để làm tổn thương nhau bằng cách này hay cách khác. Chúng ta sẽ trở lại là người xa lạ. Trở lại như lúc anh chưa từng biết đến sự tồn tại của em và em cũng vậy. Thật khó chịu khi phải nói ra n...

NOTE 117_TIẾC NUỐI TÀN PHAI

 Cô ấy mặc trên mình chiếc váy cưới trắng tinh khôi, nụ cười rạng ngời hạnh phúc, đôi mắt ngập tràn tình yêu, đứng dưới ánh đèn lấp lánh nơi hội trường nhận lời chúc phúc từ mọi người. Cảnh tượng ấy rất giống với hình ảnh anh đã từng tự tưởng tượng không biết bao nhiêu lần Em có tưởng tượng được không? Khi anh nhìn đôi mắt cong lên vì vui sướng, đôi môi nở nụ cười chẳng che giấu nổi niềm hạnh phúc của cô ấy, anh đã thật sự đã tưởng rằng mình vừa hái được ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm để đặt vào tay cô ấy. Chỉ tiếc là người đi bên cạnh cô ấy không phải anh. Cô gái của anh, không, từng là của anh. Một cô gái hiểu chuyện đến mức khiến người ta đau lòng. Cô ấy đã dạy anh trở thành một chàng trai tốt, giúp cho phần hồn anh trở nên hoàn thiện hơn, biết cách yêu thương, biết cách lắng nghe, biết cách chăm sóc người bên cạnh. Thật tuyệt vời vì anh đã gặp một người như thế trong đời, anh luôn nghĩ vậy. Dù cho chỉ đi với nhau một đoạn đường nhưng cũng đã quá đủ để trân quý rồi. Anh có tiếc...

NOTE 116_NGÀY NẮNG MỚI

Rất  nhiều ngày bận rộn cho công việc học hành, làm việc. Đôi khi bỏ bê blog & cũng lười viết. Viết cũng là một trong những cách bạn trải lòng hay nhất, cũng là cách mà chúng ta chia sẻ cùng nhau nhiều nhất. Nhưng viết về điều gì trong muôn vàn câu chuyện đã, đang & sẽ xảy ra.  Mình chẳng bận tâm gì nhiều chuyện đã xảy ra, dù sao đó cũng là những trải nghiệm đáng quý, chúng ta không biết chuyện xảy ra ở ngày mai thì ngày qua đã xảy ra rồi bận lòng chi nhiều. Mình cũng chẳng thích viết gì về chuyện yêu đương, về vài cuộc tình, những nhá nhem nhung nhớ. Thực ra, càng quên đi chuyện cũ, buông càng nhanh lòng càng nhẹ. Mình giờ mọi thứ đã ổn định, bình yên hơn thì những khoảng khắc hoài niệm xưa cũ có chợt thoáng về cũng còn lại một cái nhếch môi cười. Ngày xưa hả, nhiều cái ngu ngơ & hoang đàng lắm, ngây dại lắm... Mình vô tình biết được tin má anh mất, mình chần chừ định nhắn tin hỏi thăm anh nhưng nghĩ lại anh sẽ không sao, anh sẽ ổn rồi lại thôi. Suy tư, chần chừ r...

NOTE 115_ĐÀN BÀ TRẺ - ĐÀN BÀ GIÀ

 ĐÀN BÀ TRẺ - ĐÀN BÀ GIÀ Đàn bà trẻ ít khi ở nhà, nếu có cũng ở trong phòng riêng, nằm đọc báo, nghe nhạc, chơi đùa với con hoặc có khi dán mắt vào máy tính. Đàn bà trẻ bận rộn nhiều công việc xã hội, sáng đi làm váy bó, sơ mi trắng sơ mi hồng, thơm nức mùi nước hoa. Đàn bà già ở nhà suốt ngày, bộ đồ bông nhỏ thay qua bộ đồ bông lớn, miệng túi áo có cái kim băng bự, mỗi lần thay đồ lại lôi cái bịch ni lông đựng mấy thứ trong túi áo bộ này bỏ qua túi áo bộ kia, rồi cài kim băng cẩn thận. Đàn bà già có mùi đồ ăn, mùi bếp, mùi mồ hôi. Thích nói chuyện nên đàn bà già mong con đi làm về, để ....kể chuyện bữa nay bà Sáu nhà bên kia phải đi cấp cứu, ông Tám dưới xóm sắp cưới vợ cho con trai, còn má sao hổm rày cái lưng đau ngâm ngẩm.     Con trai năm bảy bữa mới về nhà đúng giờ cơm một lần, nói, má sao nghe toàn chuyện nhà người ta không hà, kệ người ta chớ. Đàn bà trẻ hay tuyên bố.      Hôm rồi tuyên bố một câu không biết có làm thiệt hay không: "Lần sau mà ...