NOTE 96_NGÀY NẮNG MỚI.06
Sài Gòn cuối hạ và Capuchino không đường! - Alo, anh nghe! - Anh đang làm gì đấy?? - Anh vừa đi làm về, có chuyện gì không em?? - Bộ phải có chuyện gì mới được gọi cho anh hả?? - À không, em nói tiếp đi! - Anh biết hôm nay là ngày gì không?? - Hôm nay là ngày đầu tuần, có vậy cũng hỏi! - Không, hôm nay là kỉ niệm ngày đầu tiên mình quen nhau ấy, anh không nhớ gì hết trơn. - Ờ ha, cơ mà anh não cá vàng, có bao giờ nhớ được gì đâu, nhớ được mặt em là quá sức lắm rồi, haizzz! - Đấm cho phát.. - Thôi không trêu nữa, thế em thích quà gì, anh tặng?? - Thôi không cần đâu, tốn kém lắm! - Thế ăn gì không, anh đưa đi.. - Không nốt.. - Vậy chứ muốn gì đây, hửm?? - Mình đi dạo phố anh nha! - Vừa đi hôm qua còn gì?? - Ờ thì hôm nay khác, hôm nay là ngày đặc biệt mà! - Ukm, tuỳ em, thay đồ đi tẹo nữa anh sang đón, bye! Vẫn cung đường cũ, vẫn khuôn viên vắng bóng người lã lướt, em ngồi sau yên xe cứ luyên thuyên mãi bài hát không thuộc lời, vòng tay siết chặt đến khó thở, đầu tựa vào vai bình yê...