Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2022

NOTE 96_NGÀY NẮNG MỚI.06

 Sài Gòn cuối hạ và Capuchino không đường! - Alo, anh nghe! - Anh đang làm gì đấy?? - Anh vừa đi làm về, có chuyện gì không em?? - Bộ phải có chuyện gì mới được gọi cho anh hả?? - À không, em nói tiếp đi! - Anh biết hôm nay là ngày gì không?? - Hôm nay là ngày đầu tuần, có vậy cũng hỏi! - Không, hôm nay là kỉ niệm ngày đầu tiên mình quen nhau ấy, anh không nhớ gì hết trơn. - Ờ ha, cơ mà anh não cá vàng, có bao giờ nhớ được gì đâu, nhớ được mặt em là quá sức lắm rồi, haizzz! - Đấm cho phát.. - Thôi không trêu nữa, thế em thích quà gì, anh tặng?? - Thôi không cần đâu, tốn kém lắm! - Thế ăn gì không, anh đưa đi.. - Không nốt.. - Vậy chứ muốn gì đây, hửm?? - Mình đi dạo phố anh nha! - Vừa đi hôm qua còn gì?? - Ờ thì hôm nay khác, hôm nay là ngày đặc biệt mà! - Ukm, tuỳ em, thay đồ đi tẹo nữa anh sang đón, bye! Vẫn cung đường cũ, vẫn khuôn viên vắng bóng người lã lướt, em ngồi sau yên xe cứ luyên thuyên mãi bài hát không thuộc lời, vòng tay siết chặt đến khó thở, đầu tựa vào vai bình yê...

NOTE 95_NGÀY NẮNG MỚI_05

Hình ảnh
 Không biết bắt đầu từ đâu, từ bao giờ em đã quen với cuộc sống một mình thứ vốn dĩ ngày xưa em vô cùng sợ, từ khi nào mà em trở nên mạnh mẽ một cách lạ thường, em cũng không biết nữa bóng đêm và cơn mưa ngoài hiên đã là tri kỷ bên em suốt những tháng ngày chông chênh này.  Dù chưa thể đi qua được những ngày mưa, chưa qua được con dốc nơi lưng chừng cuộc đời, nhưng vết thương trong em đã tạm không còn rỉ máu, nỗi đau ngày nào đã không còn quặn thắt như thưở trước. Em đã tạm bình yên sau quá nhiều sóng gió… Mùa đông này em không còn tỉ tê vì quá lạnh và cô đơn nữa, không phải vì em đã tìm được cho mình một điểm tựa một nơi trú đông nào đó mà chính là em đã quen dần với cảm giác cô đơn, quen với cái rét chân trời lạ rồi đó anh à.  Chỉ là ngang qua kỷ niệm xưa, phút chốc em cảm thấy chạnh lòng, thấy nhớ những hàng cây trơ lá trải dài hai ven đường, nhớ ngôi nhà nhỏ nơi lưng chừng đồi núi, nhớ buổi sớm mai sương cùng nắng tinh nghịch trên những bụi cỏ dại, và nhớ anh lắm, nhớ...

NOTE 93_NGÀY NẮNG MỚI_04

  ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ... Tặng cho những người đàn bà không còn mênh mang Ta yêu em người đàn bà đã đi qua giông bão cuộc đời Ngoài ba mươi em có nhiều hơn những người con gái có Chẳng nhẹ dạ, cả tin, non nớt làm cô gái nhỏ Dựa dẫm vaò ta ao ước chuyện lâu bền Nuốt đủ khổ đau nên lòng vơi bớt niềm tin Trái tim khó mủi lòng trước những hão huyền thằng đàn ông ưa nói Chỉ âm thầm lắng nghe và lặng thinh chờ đợi Buột miệng thương nhưng ngăn yêu nhớ biết cầm chừng Đã vò nát tuổi thanh xuân với biết bao người dưng Như ngọn nến từng cháy kiệt cùng cho son trẻ Ngày gặp ta đến phút chạm môi em cũng mạnh mẽ Hoang mang run lên ta thấy thương em đến độ đau lòng! Biết nói gì với người đàn bà đã chạm sóng trên sông Mắt nhuốm biệt ly nhiều rồi nên ta nào dám làm gì cho em khóc Sợ dòng em mang theo vốn mênh mông cô độc Sợ rồi. .. Ta lại làm em khổ! Đã gan lỳ qúa nhiều nên chẳng thể cho phép lòng yếu mềm Như rừng cây đã một lần cháy rụi Nhưng vì vốn dĩ đàn bà đa đoan nên em đơm hoa em ươm chồi mới Khát thè...

NOTE 92_NGÀY NẮNG MỚI.03

 Cô ấy mặc trên mình chiếc váy cưới trắng tinh khôi, nụ cười rạng ngời hạnh phúc, đôi mắt ngập tràn tình yêu, đứng dưới ánh đèn lấp lánh nơi hội trường nhận lời chúc phúc từ mọi người. Cảnh tượng ấy rất giống với hình ảnh anh đã từng tự tưởng tượng không biết bao nhiêu lần, chỉ tiếc là người đi bên cạnh cô ấy không phải anh. Em có tưởng tượng được không? Khi anh nhìn đôi mắt cong lên vì vui sướng, đôi môi nở nụ cười chẳng che giấu nổi niềm hạnh phúc của cô ấy, anh đã thật sự đã tưởng rằng mình vừa hái được ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm để đặt vào tay cô ấy. Cô gái của anh, không, từng là của anh. Một cô gái hiểu chuyện đến mức khiến người ta đau lòng. Cô ấy đã dạy anh trở thành một chàng trai tốt, giúp cho phần hồn anh trở nên hoàn thiện hơn, biết cách yêu thương, biết cách lắng nghe, biết cách chăm sóc người bên cạnh. Thật tuyệt vời vì anh đã gặp một người như thế trong đời, anh luôn nghĩ vậy. Dù cho chỉ đi với nhau một đoạn đường nhưng cũng đã quá đủ để trân quý rồi. Anh có tiế...

NOTE 91_NGÀY NẮNG MỚI_02

 Ngày nắng mới có nghĩa là ngày không mưa, ngày thức dậy bởi những chiếc loa phường, tiếng gà tục tác quanh sân. Rất đỗi bình yên, đâu như phố, ầm ầm xe cộ,  người người vội vã lướt qua nhau.  Ngày mới, mở toang cánh cửa đầy nắng ùa vào nhà. Nắng rất thơm, quê có nhiều mùi hương đáng nhớ, đến cọng cỏ, ngọn gió, mùi cây hành, lá quế cũng ngọt ngào. Và tháng 11 cũng dần trôi về những ngày cuối cùng. Tháng 11 ơi, gửi giùm ta... Một chút nhớ... Một chút thương Một chút yêu đông đầy nơi sâu thẩm. Tháng 11 chiều vàng những hàng cây, ngọn gió vô tình trên vai em lướt nhẹ. Mùa thu đã sắp xa lìa, tạm biệt nhé những chiều ngẩn ngơ trên phố, bồi hồi một chút nắng mơn man. Em dạo bước tung tăng, vui buồn ùa về tràn phố nhỏ, mùa đông… đã thật gần. Tháng 11, lần đầu em cảm nhận hết được vị ngọt ngào và sâu lắng của tình yêu, dù có cách xa như thế nào, nhưng yêu thương vẫn còn vẹn nguyên đó. Những ngày em ngồi nghe tiếng mưa rơi theo từng phím dương cầm, thấy yêu thương đo...

NOTE 90_NGÀY NẮNG MỚI

Hình ảnh
 1. VỀ ĂN CƠM.  Một ngày, đang ngồi xe từ công ty trở về nhà, nhận được tin nhắn từ anh: " Đi làm về ghé nhà ăn cơm với anh". Với mình, bữa cơm gia đình rất là quan trọng, là nơi giữ gìn yêu thương, gắn kết & chia sẻ. Mình nhớ mãi bữa cơm gia đình khi ấy khi còn có ba, má cùng các anh chị em, bữa cơm đơn giản như vét sạch nồi, đầy tiếng cười. Mình rất thương anh, anh là người luôn ủng hộ mọi quyết định của mình, chỉ cần mình làm gì mình thích là được. Rồi có sai, đúng, anh cũng không bao giờ trách cứ mình, vì anh biết có nói gì cũng không thay đổi, và mình phải tự chịu trách nhiệm với sự lựa chọn của chính mình. Đúng hay sai là bài học, là kinh nghiệm. Cuộc đời sẽ dạy cho chúng ta bài học khi thất bại, khi vấp ngã.  Anh với chị không ly hôn nhưng không sống cùng nhau. Thi thoảng chị ghé qua xem anh cần gì, dọn dẹp nhà cửa cho gọn gàng rồi chị về cuộc sống của chị, anh có lối riêng của mình. Không ai tiếp nối thêm một cuộc tình nào khác, chồng chành những lối riêng ngh...

NOTE 89_ SHE

 Cô ấy hay cười nhưng rất đỗi cô đơn Hay giấu nỗi buồn vào sâu trong đáy mắt Thanh xuân đi qua,  chẳng biết tự bao giờ đánh mất Một tiếng cười giòn tan khắp tuổi hồn nhiên. Có những điều  cô ấy chẳng thể quên Một nụ cười hiền khó mà che giông bão Một ánh mắt trong chẳng giấu đi gượng gạo Một cuộc tình khờ khạo nhen nhóm những lằn đau. Bao lâu nhỉ ? Có lẽ đã rất lâu Cô ấy chưa từng cười bằng niềm vui chân thật Và bỗng sợ hãi những lời ngọt mật Quá khứ là điều rất khó đi qua...  Bao nhiêu nắng  để bung một nhành hoa ? Bao nhiêu niềm tin để nét cười đủ thắm ? Bao nhiêu chông gai để trở nên thầm lặng ? Và sẽ còn bao đêm trắng mênh mang ... Cô ấy vẫn cười,  cười trong nỗi đa đoan Khi giọt nắng vàng đã chẳng như chính nó .. Khi nắm lại bàn tay và quyết tâm từ bỏ Dường như cô đánh mất chính mình rồi ! Mong sao .. Mong sao giữa tất bật cuộc đời Có thể thêm một lần cười hạnh phúc Mong sao giữa những bộn bề thoáng chốc Có một góc bình yên ghé qua thăm. Và mong sao, n...