Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2020

CHO ANH

Xa nhau rồi thì hãy cứ lặng im Đừng đến tìm và quan tâm như thế... Đừng tự trách mình những điều không thể Níu kéo được gì ngoài nuối tiếc đâu... Không thể suốt đời nắm chặt tay nhau Đã là sự dày vò đau đớn nhất... Đừng dối lòng mình những điều không thật Bởi “giá như” đồng nghĩa với “muộn rồi”! Em sẽ không quên cái khoảnh khắc một người Khiến trái tim mình run lên hạnh phúc... Nhưng em cũng không quên ngày em hi vọng nhất Cũng là lúc anh đem tất cả hoá tro tàn... Chẳng điều gì tồn tại mãi với thời gian, Lòng mình đâu phải vàng mà không sợ lửa... Vậy nên hãy đừng buồn nhau thêm nữa Và anh cũng đừng về để quá khứ ngủ yên... Sau này hãy trân trọng người cạnh bên Đừng đánh đổi êm đềm thay bằng sóng gió Đừng mang bóng hình em thay vào cô gái đó Mọi thứ đã qua rồi, chẳng còn nữa "chúng ta"...

CÒN NHỮNG YÊU THƯƠNG

Còn Những Yêu Thương P.s: Tết xa nhà đầu tiên Cho những mùa xuân cha không đứng trước hiên nhà Đi qua tháng nắng và mùa mưa giăng mắt Con trở về bụi đời làm những nếp nhăn trên khuôn mặt Gặp lại trẻ thơ trong ký ức của gia đình Hôm nay con thức dậy và ngồi với bình minh Trong lặng lẽ giữa khu vườn lá đổ Những bước chân đã rời xa nơi thành phố Tìm lại bình yên ngược theo những khung hình Tấm ảnh này ngày xưa mẹ thật xinh Và kia là cha thời còn trai trẻ Sau rất nhiều phong ba ngược xuôi đời nhiều lẽ Chúng con chào đời trong những nỗi vui riêng Năm tháng làm nên những cảm xúc thiêng liêng Mỗi buổi sớm bên ngôi nhà lại râm ran cười nói Khung hình này con và các anh chị em cùng chụp vào một buổi trưa nắng rọi Đã từ lâu tuổi thơ vẫn đứng lại bên bậc thềm! Có rất nhiều ký ức hiện về sau câu chuyện nhớ quên Nơi mùa gió hoa khế rơi trong mắt Con ngồi lại với những điều được mất Hình như mẹ ít cười từ cái ngày cha rời bỏ đi xa Lại một mùa xuân cha không đứng trước hiê...

THỜI KHẮC ĐÁNG NHỚ

Dù sao thì ngày cũng đi qua rồi, Dù sao thì mọi thứ đã kết thúc, Dù sao thì cũng có những quyết định Dù sao thì mình vẫn sống với sự lựa chọn của mình Năm đầu tiên xa nhà, Năm đầu tiên xa má mùa tết Năm đầu tiên xa xứ giao thừa, Đôi khi có những nỗi đau là cần thiết, Thở thôi cũng nhọc nhằn nói gì tới mưu sinh, Buồn bao giờ nguôi,

KHÚC BA MƯƠI

"Tụi nhỏ không biết, thật sự của Tết là bữa ba mươi này. Khi tụi nhỏ mặc bộ đồ mới đi khoe dài dài xóm, khi ba và anh tắm táp xong ra hàng ba ngơ ngẩn ngắm hoa sao nhái đốt lửa vàng run rẫy trước sân, khi má nhốt than trong những bếp lửa tàn, khi chị đứng chải tóc trước gương, thì Tết đã chớm hết, Mùng Một, Mùng Hai là Tết phai; Mùng Ba Mùng Bốn Tết tàn." ------ KHÚC BA MƯƠI (Nguyễn Ngọc Tư) Năm nào cũng vậy, do thức dậy sớm đi chợ sớm, nên má là người đầu tiên mở ngày ba mươi Tết ra. Không biết có phải số má cực, vía má cực không mà hôm đó cả nhà đều phải làm công chuyện tối mắt tối mũi. Đến nỗi, nhắc tới Tết là thấy chữ “Ba Mươi” chình ình, choán chật cả ký ức. Đó là cái ngày duy nhất trong năm cả nhà sum họp mà không sum họp. Ai nấy túi bụi với chuyện của mình. Cánh đàn ông con trai (nói cánh cho ham vậy, chỉ hai người thôi, chứ mấy), cánh này quan trọng, lãnh phần dọn dẹp, lau chùi, làm đẹp nhà. Nào là quét mạng nhện trên trần, lau cửa kính, tủ bàn, kỳ cọ mấy cá...

BƠ VƠ

Có ngọn gió không lành đã, đang và sẽ thổi qua, bạn sẽ trúng lạnh, cảm, đau. Nhưng bây giờ không đón nhận thì sẽ đến bao giờ. Đừng than vãn cuộc đời đầy trúc trắc, khó khăn. Đừng tự làm đau minh bởi cuộc sống lắm nhọc nhằn đang chờ đợi phía trước. Kiếm tiền, mưu sinh nào có dễ để có tiền. Mọi cuộc gặp gỡ trong đời đều có duyên nghiệp của nó, duyên đến, đón nhận, nghiệp đến phải trả, càng cay nghiệt, oán trách, nghiệp càng chồng nghiệp, bao kiếp sẽ hết? Con người, hết duyên nợ trần thế, thì phải ra đi, chỉ còn lại là một nắm tro tàn, bao người ở lại rồi họ cũng tiếp nối cuộc mưu sinh của chính họ, chẳng ai mãi nhớ về một người đã gây nên nhiều phiền toái. Nhân gian, nhân sinh đều là một cuộc hành trình dạo chơi tạm bợ. Ai thương minh, cũng chỉ là một khắc. Tất cả là tàn tro, Người với người, thương cũng được, ghét cũng được nhưng đừng mưu mô, toan tính hại nhau. Có thể mình nói nhiều, đao to, búa lớn nhưng chắc một điều minh sẽ không làm gì ảnh hưởng tới ai, cũng không vì muộn ...

MỘT NGÀY BUỒN RỒI CŨNG QUA

Cuộc sống này có quyền xô ngã bạn. Người yêu có quyền bỏ rơi bạn. Bạn bè có quyền phản bội bạn, nhưng hãy nhớ lấy 1 điều rằng: Đứng lên hay không là quyền của bạn. Cuộc sống có muôn nghìn vạn cách để đẩy bạn xuống hố sâu vực thẳm. Con người có hàng trăm bộ mặt khác nhau. Tuy thế, chỉ có bạn mới là người duy nhất quyết định lối đi cho cuộc sống của mình. Ừ thì đau đớn, ừ thì cảm thấy tổn thương, ừ thì có những lúc bật khóc trong tức tưởi. Nhưng bạn ơi, bước tiếp hay chạy trốn tùy thuộc vào sự chọn lựa của bạn. Bạn chấp nhận đau thương, bạn tìm cách thay đổi. Bạn bắt đầu lại tất cả từ con số 0 hay là bạn ... bỏ cuộc. Chỉ có bạn mới biết câu trả lời. Bạn có thể đi tìm sự tư vấn từ những chuyên gia, những người bạn hay đồng nghiệp. Nhưng, làm hay không làm, vẫn là tay bạn phải bắt đầu thôi. Không ai chịu trách nhiệm cho cuộc đời của bạn đâu. Thay bằng than khóc ỉ ôi, gạt nước mắt đi tiếp thôi bạn tôi ơi! Khó khăn hôm nay rồi cũng chỉ là chuyện nhỏ. Tình yêu có thể tan vỡ, bạn b...

GIÓ

Đi qua những mùa Gió...! Khi ta sinh ra, gió đã có rồi. Gió bắt đầu rung ta qua tiếng kẻo cà kẻo kẹt của nôi, rồi chìm vào giấc ngủ hiu hiu qua những lời ru của Mẹ. Gió luồn qua nhịp võng đưa, qua lời thánh thót ầu ơ..ví dầu. Trong những đêm sâu dài, ta vẫn cảm thấy như nghe đâu đây còn những lời ru vọng lại, vẫn bổi hổi, bồi hồi như những con chim non trên cành, ngây thơ, khờ dại..chiêm chiếp kêu…những ngày mưa ướt sũng…những ngày Gió sang mùa. Khi ta lên 9 lên 10 . Gió chỉ là những cơn gió hiền lành nghịch ngợm, nhẹ nhàng lướt qua những cánh đồng, ruộng sắn bờ khoai, luồn qua những khóm tre làng chọc ghẹo xô nhau mắc diều đu võng. Râm ran cả một vùng trời tuổi thơ.Thời gian vội trôi chẳng chịu dừng,chịu đứng lại một phút giây nào. Bởi khi ấy con người cũng trưởng thành và gió cũng dần thay đổi, gần như lúc nào gió cũng tấp nập vội vàng, cũng quanh co sớm tối, vô tình tạo thành những cơn lốc xoáy xô đổ những hoài niệm xa xưa, đẩy lùi những tháng năm bé bỏng rồi lôi đi xềnh xệch nh...

Cuộc sống vốn không công bằng

Nên mãi chứa đựng những bài học thú vị để ta học tập, và nhận ra cuộc sống vốn công bằng cho tất cả mọi người.  Trong một ngày ngoài những công việc thường nhật của mình tôi thường dành khoảng hai giờ đồng hồ cho riêng mình để lướt internet, như bao bạn trẻ khác tôi có một facebook cho riêng mình, những tài khoản riêng trên các trang mạng xã hội như youtube, blog, gmail, dường như tất cả các gắn kết những người bạn của tôi lại với nhau. Nhưng qua những cung bậc cảm xúc đó tôi nhận ra có những người bạn của tôi đang thực sự không nhận ra cuộc sống vốn không công bằng. Nếu tôi nói cùng bạn cuộc sống vốn không công bằng chắc hẳn bạn sẽ ngay lập tức ngồi bật khỏi ghế và cãi lại ngay lập tức. Đó dường như là một lẽ thường vì từ trước đến nay chúng ta được giáo huấn trong những bài học rằng cuộc sống vốn công bằng và gieo nhân nào sẽ gặp quả ấy. Bạn ơi! Hẳn nhiên tôi cũng tin vào điều đó nhưng khi tôi mải đắm chìm trong suy nghĩ cuộc sống cân bằng thì tôi đang tự xây cho mình nhữ...

NHÌN LẠI....

Thật sự, trong hành trình mải miết của kiếp người, ngoài dịp cuối năm chúng ta rất cần những dịp khác nữa để “nhìn lại”! Nhìn lại chính mình, nhìn lại người thương, nhìn lại môi trường sống xung quanh, nhìn lại những mối quan hệ và nhìn lại nhiều thứ khác nữa ... để có thể bước tiếp những bước như mây thong dong qua năm tháng ngỡ như dài rộng nhưng chỉ là thoáng chốc này! Cơ mà muốn nhìn lại thật rõ có phải chúng ta cần ngồi thật yên? Chỉ khi ngồi yên mới lắng lòng được! Và khi lắng lòng được mọi thứ sẽ hiển bày ra! Có khi nào chúng ta thốt lên: Ơ, cả năm qua mình đã sống cuộc sống tẻ nhạt vậy sao, ngày nào cũng giống như nhau, sáng sáng đến cơ quan, chiều chiều về nhà trong căng thẳng mệt mỏi bởi dòng xe kẹt cứng, khói bụi mịt mù? Ơ, cả năm qua mình đã sống cuộc sống buồn chán vậy sao, quẩn quanh với những mối quan hệ rạn nứt, mất nhiều năng lượng, giam hãm trong căn hộ bé nhỏ một đôi cánh thuộc về bầu trời cao rộng? Có nhiều khi vì giận một người mà mất cả năm tháng ...

DUYÊN VÀ NỢ

Chúng ta đều đã khác đi so với những ngày trước đó…, ngày hôm nay đã khác ngày hôm qua…và tương lai cũng vậy. Mỗi mộ t người đều giống như một hành tinh, có chu kỳ - quỹ đạo riêng trong vũ trụ rộng lớn này. Đôi ba lần chúng ta gặp nhau – giống như cách Mặt Trăng gặp Mặt Trời trong những lần Nhật thực, rồi lại trở về với dòng chảy riêng của cuộc sống. Rồi mỗi người lại tương phùng và tương ngộ với những nhân duyên mới, không thể nào cưỡng cầu được. Tôi muốn cầm nắm cát cho thật chặt, nhưng hạt cát cứ thế rơi ra, trôi mất. Con người có bốn phần: Sức khỏe, trí tuệ, tình yêu, tâm linh. Có người theo thời gian sức khỏe ngày càng đi xuống, có người biết ý tứ giữ gìn hơn thì sống thọ lâu dài. Có người gặp tai nạn bất ngờ, có người thì bình an vô sự. Có người ngày hôm nay không giỏi, nhưng nhờ chăm chỉ, nỗ lực mà ngày mai cũng đã có thể hiểu biết hơn nhiều. Có người thì không còn đam mê đào sâu vào kho tàng tri thức ấy nữa – như tôi chăng (hì). Có người sinh ra thì sáng dạ, có ngườ...