Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2025

NOTE 5

 Đã từng học cách im lặng…  Có những ngày, trong lòng vang lên hàng trăm câu hỏi, cảm xúc va vào nhau như sóng cuộn… Vậy mà miệng lại chẳng nói ra điều gì. Chỉ rót một ly cà phê, ngồi yên bên cửa sổ, và lắng nghe chính mình vỡ ra – từng chút, từng chút một. Mình từng nghĩ, chia sẻ là giải thoát. Nhưng rồi mới hiểu rằng, có những nỗi niềm không cần lời an ủi – chỉ cần được lặng yên tồn tại. Im lặng – không phải vì không cần ai quan tâm, mà bởi đã hiểu rằng sẽ có những khoảng trống không ai lấp được, ngoại trừ chính mình. Như cà phê – càng khuấy mạnh, càng dễ trào. Nên mình học cách bình thản với cơn bão trong lòng, học cách ở yên, để vị đắng cũng trở nên dịu dàng hơn. Có những điều, nếu nói ra, chỉ khiến mình thêm yếu đuối. Vậy nên mình chọn cách ngồi lại, ôm lấy mình như cách tách cà phê ôm lấy hơi ấm, và chờ mọi thứ nguội đi một chút – đủ để thấu hiểu, chứ không phải gồng lên. Từng học được rằng: Sức mạnh không nằm ở việc gào thét với thế giới, mà ở khả năng lặng lẽ đứng vững...