Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2024

NOTE 191_ NGÀY ĐẶC BIỆT

 27.08 là ngày đặc biệt của mình

NOTE 190

Hình ảnh
 Đời người điều tối kỵ nhất là quá tròn đầy, không tin bạn hãy nhìn xung quanh mà xem có người hôn nhân không tốt nhưng con cái lại rất xuất sắc, có người hôn nhân tốt nhưng sức khỏe lại không được tốt, có người sự nghiệp thuận lợi nhưng gia đình lại không hòa thuận, có người gia đình hòa thuận nhưng cuộc sống lại rất thanh bần, trạng thái tốt nhất của đời người chính là cầu khuyết không cầu đầy . Phúc không thể hưởng hết nhường 3 phần cho người khác, lợi không thể chiếm hết, để 3 phần cho người khác công không thể tham hết, chia 3 phần cho người khác nước đầy thị tràn trăng tròn thì khuyết. Trên đời này không có thứ gì hoàn hảo cuộc sống của mỗi người đều có những thiếu sót này hay khác, phía sau vẻ hào nhoáng có thể tôi dám có thể là những nỗi đau không ai biết, phía sau những thành tựu danh vọng có thể là những tiếc nuối vô hạn, đời người thật ra là một bài toán lựa chọn, dù chọn thế nào cũng đều có tiếc nuối, kết hôn thì không tự do không kết hôn thì về già không có bạn, không ...

NOTE 189_MONG ƯỚC SAU NÀY

Hình ảnh
 Bỗng có một ngày ước muốn trở về quê Sống trong ngôi nhà có mảnh vườn nho nhỏ Nhà chẳng cần to chỉ cần vừa đủ ở Xa những âm thanh của phố thị ồn ào  Mình sẽ trồng thêm giàn hoa giấy quanh rào Kê một góc bàn ngồi uống trà đọc sách Những lúc thảnh thơi mình làm thơ, nghe nhạc Cất mọi bộn bề cùng vất vả lo toan  Hơn nửa phần đời chìm nổi những đa đoan Giờ chỉ ước mơ được bình yên tĩnh lặng  Sống hết quãng đời chẳng ồn ào lo lắng  Thong thả nhẹ nhàng, tâm thế thật an yên Sáng dậy uống trà nghe bản nhạc trước hiên Ngắm những sắc hoa trong khu vườn ngập nắng Nấu những món ăn đậm chất quê bình đạm Gặp gỡ bạn già thủ thỉ chuyện buồn vui  Quá nửa đời rồi chỉ muốn về quê thôi Bỏ bớt bon chen ồn ào nơi phố thị Mơ sống cuộc đời thật an lành giản dị Tâm trạng bình yên không vướng nữa muộn phiền 

NOTE 188_HEO MAY THÁNG 8

Sao không đến ngày Thu vừa chạm lối Heo may sang và gió thổi ngập ngừng Ta bỗng thấy lòng mình như tơ rối Tưởng quên rồi vẫn nhớ một người dưng Sao không đến ngày thu còn trong vắt Mây lang thang, nắng rót mật khuông chiều Ta bỗng thấy lòng dường như se sắt Chợt nhớ về một thuở đã từng yêu Sao không đến ngày thu về ngang ngõ Ta ngu ngơ giống thuở mới quen người Nghe trong gió thì thầm câu hỏi nhỏ: Từng ước gì thuở mười tám, đôi mươi? Nay tháng tám cùng Thu về người ạ Heo may sang theo gió ở lưng trời Ta bỗng thấy lòng bâng khuâng đến lạ Nhớ một người giờ ở phía xa xôi Người có biết mùa thu từng da diết Mỗi độ trở về se sắt trái tim ta Xưa tháng tám sao lỡ đành từ biệt Để giờ thật gần mà xa thật là xa

NOTE 187_CÚC HỌA Mi

 Cúc hoạ mi! Một ngày đủ dài để bản thân sắp xếp lại mớ kí ức ngổn ngang.. Thở dài ngán ngẫm, xem ra khoảng trời năm ấy cho đến bây giờ vẫn còn xanh một màu xanh rất khác, màu xanh của ước mơ, của hy vọng và của những năm tháng ngây ngô nở một nụ cười đốn lệ trong tim. Đành rằng thời gian chẳng lấy đi thứ gì, nó chỉ khiến cho mọi thứ dần trở nên cũ kĩ, lâu dần lại chui nhẹm vào ngóc ngách kỉ niệm.  Hoặc cũng có thể, thời gian đã in hằn lên trái tim một hồi ức sần sùi, già nua.. Những bức thư tay, vài dòng nhật kí, đôi ba trang sách lật dở, đến cuối chỉ còn lại sự hoen ố trên từng mảng kí ức, trên một cuộc tình vội đến rồi cũng vội rẽ ngang. Chúng ta đã rời xa nhau bằng mọi cách để có được một danh phận tử tế trong nhau, nếu không muốn nói là khổ đau, dằn vặt. Tôi không muốn kể nữa những lần hạnh phúc, thay vào chỉ giản đơn là một nụ cười mỉm, chào tạm biệt cho những tháng ngày đã xa. Mùi tóc em phảng phất, tôi chẳng còn nhớ nữa.. Nụ cười em ma mị, tôi cũng chẳng còn thiết tha....

NOTE 186_THU, TÔI & THÁNG 8

 Đêm, có người vừa khóc ướt gối, hoa hồng, nến và những cơn mưa tối ướt đẫm lòng người. Mưa thu tháng 8.... Tôi vừa rời đi, băng ngang con đường vàng lá, thu nơi đây rất lạnh. Có lẽ, ai trong chúng ta cũng có những ngày lòng rất lạnh, một mình đối diện với tất cả. Rồi, ngày mai, thu cũng đi qua lặng lẽ, cũng như anh. Tháng 8 và tôi, có giai đoạn thật buồn, vài câu chuyện, những lát cắt thật cũ chầm chậm trôi về. Từng có người cận kề bên nhau những ngày tháng 8, từng có bao giây phút ngọt ngào. Hoài niệm cũ nhạt nhòa, phai úa theo dòng thời gian. Em đã từng đi qua nhiều tháng 8 sau đó một mình, cũng có nhiều chông chênh. Nghĩ đến vòng tay ấy, cái ôm xưa chiều tháng 8, khói bếp ấm áp, những bữa cơm đầy tiếng cười, nhiều ước mơ đồng đầy yêu thương.... Em muốn quên đi những ngày tháng 8, hồi ức ấy vẫn không thể xóa nhòa được. Ngày tiếp nối của em, ngày em được sinh ra, ngày anh đến bên cạnh. Tháng 8, thu đã cũ sao nhung nhớ vẫn tràn đầy. Em không thể viết nốt những dở dang tháng 8, ngà...

NOTE 185_THÁNG 8 THU

 Người ấy làm em buồn rất nhiều, có phải không?  Tháng Tám cứ đổ mưa ở trong lòng em nhỉ? Đừng đợi nữa, dừng đi, hết rồi, chuyện người còn thương là không thể Đừng để trái tim buồn rồi em sẽ ổn thôi... Tháng Tám cứ gửi mưa trong đáy mắt mỗi con người Hình như ai cũng mang nhiều nét cười giả dối? Cây bàng non ngoài kia đã thay màu hờn dỗi Nắng chẳng muốn quay về đừng đổ lỗi do mưa... Người từng nói cùng em qua những ngày đón đưa Chứ đâu nói sẽ cùng em qua những mùa sắp tới Chẳng có gì để tin người vẫn còn chờ đợi "Đến cuối cùng vẫn yêu" là gian dối ấy mà! Tháng Tám ở đây rồi, nhưng Tháng Tám sẽ qua Cũng như người đấy thôi, vậy mà rồi đi mất Em biết khi em thương một người là chân thật Dẫu người ấy đi rồi mà vẫn đặt trong tim. Tháng Tám người về đâu? Em đừng có đi tìm... Tháng 8, Thu Mùa thu xứ người, Tháng 8, sinh nhật mình.