NOTE 154_VỀ NHÀ THÔI ANH

Tôi và em, chúng ta đã từng yêu, từng hạnh phúc, từng buồn đau, từng dốc cạn niềm tin để đặt lên một mối tình mà bản thân xem là tất cả, để rồi nhận lại là đôi ngã đường đi. Nhưng dù sao thì đó cũng là quãng thời gian đẹp của tuổi thanh xuân. Hiện tại giữa cuộc đời vội vã này, chúng ta vô tình chạm khẽ ánh mắt nhau, tôi nhìn em lâu hơn một nhịp, em mỉm cười nhìn tôi sâu hơn một chút, chúng ta tìm thấy nhau giữa những bộn bề cuộc sống. Em lo hoài về quá khứ chẳng vẹn nguyên Tôi tâm hồn khiếm khuyết thiếu bình yên. Ta nắm tay nhau giữa cuộc đời dư phiền muộn. Hiện tại tôi thương em và ngược lại, tình cảm lúc này chẳng phải là em hứa sống chết cùng tôi, hay là tôi vứt bỏ tất cả để được bên em. Mà là chúng ta đến với nhau bằng sự bình yên vốn có ở trong mình. Không cuồng nhiệt, chẳng hờ hững, một cuộc tình đơn giản bình đạm giữa cuộc đời. Tôi biết sẽ có đôi lần, thậm chí nhiều lần tôi và em sẽ lớn tiếng với nhau về một vấn đề không vừa ý, nhưng dù có những thế ...