NOTE 40_ĐIỀU CŨ
Thoáng cái, mười năm đã đi qua đời mình... Thời gian làm thay đổi tất cả chúng ta. Mới tình cờ gặp lại bạn trên một chuyến tàu, nhoắng cái mười năm, không thăm hỏi, không liên lạc. Ôm cái điện thoại tính gọi thì sợ vô duyên; lâu không gọi, chẳng biết có phải "lại bảo hiểm, đa cấp và đất nền không đây", hoặc nhẹ thì xin số điện thoại của ai đó. Lại không gọi. Lại lãng quên... Cái gì cũng nhanh hết. Lần nói chuyện với cô giáo cũ ngày về thăm, nhoắng cái cũng đã mười năm. Cô từ một phụ nữ trung niên, thành người của hội người cao tuổi. Những đứa bé hôm qua mới giành đồ chơi với em, nhảy nhót, đón đưa, chiều chuộng; giờ gặp lại là những chàng trai cô gái 20, nói chuyện như một người trưởng thành, còn giới thiệu bạn gái bạn trai... Thế nhưng có ai đó yêu mười năm một người mà chưa lấy, lại thấy thời gian sao dài dằng dặc thế. Những câu hỏi đại loại "những mười năm rồi cơ à" và ôm một mớ cũ kỹ của mối quan hệ, muốn phóng thích đi nhưng đau đầu chưa tìm ra được cái gì mớ...