Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2021

NOTE 33_MÌNH LÀ GÌ TRONG NỬA KHUYẾT CỦA NHAU.

  Quá mệt rồi hay mình nghỉ chút đi anh Lấn bấn từ lâu em chẳng còn thời gian dành cho mình nữa. Đã lâu rồi em cứ nghĩ rằng hai ta là một nửa Của nửa khuyết trong nhau nên ta mãi kiếm tìm. Vì ngỡ tìm được rồi nên anh đã lặng im Xem nửa khuyết kia vô tình như những gì vốn dĩ Hay tại cuộc đời cứ bắt ta phải nghĩ Hư khuyết là gì sao cứ mãi khiến ta đau? Đã rất nhiều lần em hỏi anh rằng Ta là gì của nhau? Anh nhẹ cười bờ mi ầng ậc nước ... Em à Em chính là một nửa khuyết trong anh Anh biết không Trái tim em muốn vỡ tan ra từng mảnh Hạnh phúc ngập tràn khiến em muốn ôm trọn cả bầu trời trong đó có anh. Phải vậy không anh nửa khuyết hồn em kiếm tìm ngày tháng Nửa cuộc đời mà ngỡ như chỉ vừa ngang qua một mùa quá vãng Nghe bờ môi còn ngọt mềm thơm phức cánh hoa xưa. Với em anh bây giờ là cả khoảng trời mơ Em chắt chiu ấp ôm từ những giọt sương đêm kết tinh từ ngàn năm đọng lại Cả đắng đót ,chua cay xót xa của một thời vụng dại Nay đủ chân thành đủ chín để dành ...anh. Nhưng với anh em chỉ...

NOTE 32_Đường về nhà

 Chúng ta cứ ngỡ mình có phương tiện là có thể đi xa thiệt xa, nhưng không phải vậy. Chúng ta không thể nào chạy ra khỏi "nhà" mình. Càng đi xa càng thương nhiều, càng trải nghiệm vui buồn vinh nhục nhiều càng hiểu nơi mình mong muốn về nhất vẫn là nhà! Vì sao, vì nhà là nơi có những người thương chúng ta không điều kiện gì để thương, chấp nhận chúng ta chính là mình, không cần phải gồng, không cần phải diễn. Và nhà là nơi bão dừng sau cánh cửa để mỗi người được sống hồn nhiên và thoải mái nhất. Hãy là "nhà" thật sự của nhau, để người thương dù đi đâu, bên ai, ăn sơn hào hải vị gì cũng đều muốn quay về nhà! Hãy là "nhà" thật sự của nhau, để người thương luôn hãnh diện nói: đây là nhà tôi! Cuộc đời ngoài kia, chẳng phải đã quá nhiều giả dối, tính toan và mệt mỏi rồi sao! Về nhà bình yên nhé! Hãy cười như đứa trẻ. Hãy khóc nếu như đã quá mệt mỏi và đau đớn rồi! Đừng để mỗi chúng ta trong nhà mà như những chú cá mắc kẹt trong lưới, càng vùng vẫy càng tổn thươ...