NOTE 50_MÙA ĐÔNG

 Trời đột ngột lạnh. Đọc thấy báo nói :

 Saigon đang bước vào những ngày lạnh nhất trong năm. Lập đông ư? Anh ngó lên lịch mới hay hôm nay đã nằm trong trang cuối. Mười một trang trước cuộn dày lốc lịch nhưng lại trống rỗng kí ức. Vô nghĩa và nhạt thếch. Có lẽ anh ở đây đã quá lâu, cũng đến lúc cần rời đi.

 

Những mùa đông trước, nếu anh cảm thấy cô đơn thì anh có thể sẵn sàng lên lịch để rời đi bất cứ lúc nào anh muốn. Điều đó dễ ẹc, anh chỉ cần về nhà cuộn vài bộ đồ bỏ vào túi xách, thông báo người cần thông báo :" Anh đi công tác ". Sau đó ngoắc xe ôm ra sân bay hoặc ga xe lửa. Có khi chẳng cần phải ngoắc vì có xe đậu sẵn ở ngoài ngõ. Cứ lên xe và mai lại thấy mình ở nơi khác. Nơi khác đó cũng  chẳng mấy xa lạ gì vì anh gần như thuộc lòng từng con đường, góc phố.  Hí hí, xe ôm đừng hòng đi lòng vòng. Lần trước anh chỉ trả bao nhiêu đó tiền và lần này cũng chỉ như thế. Đi lòng vòng cũng chẳng sao, anh sẽ trả bao nhiêu đó tiền cộng thêm chút tiền tip kèm lời cảm ơn vì đã chở anh dạo phố .

 

Những mùa đông cũ, thường thì anh chẳng đào đâu ra thì giờ để mà cô đơn. Cuối năm cứ sổ sách, hồ sơ chất lên bàn một đống. Điện thoại tắt luôn chuông và về nhà thở ra toàn mùi rượu. 

 

Nhưng nó cũng vô nghĩa và nhạt thếch. Trừ một vài đoạn ví dụ như:  mùa đông năm ấy ta tình cờ quen nhau. Có thứ gì đó ngỡ như là tình yêu và nếu như cái ngỡ như đó cũng yêu. Anh sẽ gọi đó là mùa đông banh xác. 

 

Trời đột ngột lạnh. Anh thèm lung tung và không rõ cụ thể mình đang thèm gì. Anh quyết định dắt xe ra ngõ, cứ thế bấm nút đề máy, bóp côn, vô số.

 

Chạy được một đoạn, anh phát hiện ra mình đang mặc áo lót, sơ mi cài măng sét, thêm áo lạnh nhưng phía dưới lại mặc quần đùi và mang dép lê.

 

Đành ghé qua tiệm tạp hóa mua năm lon bia, quay trở lại nhà và tự kỷ. 

 

Kết quả anh vẫn thèm lung tung và không rõ cụ thể mình thèm gì. 

 

Mùa đông mắc mệt.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOTE 166_ ĐỘ CHÍN CỦA ĐÀN BÀ

NOTE 135

2. ĐỌC TỪ ĐÂU ĐÓ