Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2020

KHI GẶP ĐIỀU BẤT NHƯ Ý

Cuộc đời có vô vàn lúc không như ý. Buộc tóc hai vòng thì lỏng, ba vòng thì lại chặt quá làm đau đầu. Mua giày size 38 thì hơi chật mang không thoải mái, chọn 39 thì rộng quá đi cũng khó khăn. Khi đi tắm bật nút trái thì lạnh, bật nút phải thì nóng. Ăn một gói mì thì không đủ no, hai gói lại ăn không hết. Ngày hôm nay chúng ta còn bên nhau, biết đâu ngày mai sẽ có những chuyện không ngờ sẽ đến, thế là cứ thế chia xa. Ngày hôm nay chúng ta còn là bạn, biết đâu ngày mai mỗi người đều phải rẽ vào một lối đi riêng, và cứ thế dần xa đến khi chẳng thấy nhau được nữa. Chúng ta đều phải hiểu rằng, chỉ có bản thân mình mới có thể đi cùng chính mình đến cuối cùng. Khó khăn của chính mình, vui vẻ của chính mình, đau khổ của chính mình, chỉ có tự bản thân cảm nhận lấy mới là rõ ràng nhất. Người chúng ...

CẢM ƠN

CẢM ƠN ĐỜI MỖI SỚM MAI THỨC DẬY, ... "Ý nghĩa cuộc đời không phải là yêu để rồi cưới ai đó, không phải là để làm việc cật lực kiếm cho được nhiều tiền. Mà là có ai đó mình đủ yêu thương để làm thay đổi bản thân, có ai đó đủ để mình vì họ mà cố gắng hết sức cho tương lai" Có những ước mơ sẽ vẫn chỉ là ước mơ dù cho ta có nỗ lực đến đâu, nhưng nhờ có nó ta mạnh mẽ hơn, yêu cuộc sống hơn và biết cố gắng từng ngày. Có những lời hứa cũng vẫn chỉ là lời hứa dù ta có mãi chờ đợi bởi người hứa đã không còn nhớ, nhưng nhờ có nó ta biết hi vọng và mong chờ. Có những ước hẹn cũng sẽ chỉ là ước hẹn nếu một mai một người đã ra đi, nhưng nhờ có nó đã có những giây phút thật sự tuyệt vời. Có những nỗi đau vẫn mãi là nỗi đau một khi ta không thể thoát khỏi chúng, nhưng nhờ có nó ta đã trưởng thành hơn. Có những sai lầm sẽ mãi là sai lầm và ta đau khổ khi nhận ra mình sai lầm, nhưng nhờ có nó bỗng giật mình: điều sai lầm duy nhất của ta là phủ nhận những gì trái tim ta thật sự cảm nhận. Có nh...

Note N

Trong nguy nan! Cô gái ấy đang buồn đau, vì vậy mà viết mấy dòng.  Thăm thẳm nhiều năm trước, cô gái yêu chàng trai, gia đình cấm cản. Chớp mắt gần mười năm, gia đình nguôi nguôi chàng trai thành xa vắng. Cô gái đớn đau tự vấn, "Sao mười năm trước lại thiết tha, sao giờ lại chia lìa". Cung bậc của ái tình từa tựa chất kích thích, lúc bồng bềnh khi cuồng nhiệt, cuối cùng là bình thản trong rã rời. Có một loại ái tình dành cho lúc nguy nan, có một loại ái tình dành cho lúc êm ấm.  Không phải mấy trăm mấy nghìn người đã vì nhau vượt qua phong ba nhưng không cũng nhau đi chung lúc bình an hay sao? Không phải có mấy vạn mấy triệu người vì nhau mà che chắn bão giông lúc khốn khó rồi lại nói câu tạm biệt lúc phẳng lặng hay sao? Trong nguy nan người ta cùng nhìn về một hướng, tưởng nếu có chết vì nhau cũng cam tâm tình nguyện, xem đó là lời hẹn cho trăm năm. Khi an yên, mới thảng thốt nhìn thấy nhiều ngã rẽ, mới bàng hoàng một làn da quen, một khuôn mặt cũ, một dấu chân chim, một vết...

MỘT CUỘC LÀM TÌNH

Làm tình xong, mặc lại đồ, cài lại khuy áo cho nhau... chưa chắc đã yêu nhau. Bởi trong một mối quan hệ nào đó, khi người ta trưởng thành – người ta đủ biết những từ đại loại "bổn phận" hay "thủ tục" là như thế nào. Mà nói đến "bổn phận" hay "thủ tục" thì nghe xót xa qua, vừa mới quện vào nhau quên hết cuộc đời, vừa mới ôm nhau ngủ một giấc say nồng, bàn tay còn hôi hổi hơi ấm, đầu vẫn vùi vào ngực kẻ kia, vậy mà giờ lại im lặng, hay có chăng chỉ vài ba câu vuốt ve vô hồn rồi nhanh chóng quay đi. Bởi thế, bạn đừng trông mong quá nhiều vào những mối quan hệ mà chính bạn biết rõ kết cục sẽ là nỗi thất vọng ê chề, sẽ là chính bạn nhận về thương tâm. Sau cuộc ái ân, bạn còn thấy tay họ siết chặt tay bạn, vòng qua eo ôm bạn vào long, khi nhìn vào mắt họ bạn cảm thấy ấm hơn cả những bình minh, hơi thở họ phả vào lồng ngực như truyền niềm tin về một đoạn đường dài, mặc may đó là yêu! P/s: Làm tình không hẳn là yêu, là gì.....

VIẾT CHO ANH

Em không sợ những hằn dư đi qua tuổi trẻ, cũng không sợ sau này nhìn lại tuổi trẻ của mình loang lổ những vết sẹo. Em chỉ sợ - vấp ngã mà chẳng thể đứng lên được! Tuổi trẻ của em – anh là tất cả trong những năm tháng đó. Bình yên và phẳng lặng. một chặng đường đủ dài để mãi sau này khi chúng ta không còn nhau nữa, anh nắm tay một cô gái khác, em trở về đơn độc hay có một chàng trai khác song hành chẳng hạn, thì em sẽ không bao giờ quên chúng ta đã từng yêu, đã từng mơ ước và vẫy vùng về một tương lai. Tuổi trẻ - chúng ta có quyền vấp ngã. Nhớ những lần em muốn buông xuôi trên đất khách. Anh ôm em, hơi ấm đủ làm động lực giúp em vượt qua những chông chênh ngoài kia. Anh bảo, đừng bao giờ từ bỏ ước mơ. Tin anh, rồi em sẽ thành công. Thế là em sống với câu nói ấy suốt những tháng ngày thanh xuân, mặc dù đoi lúc nhìn lại, tim mình ngang dọc những vết vá. Em không sợ đau thương. Em chấp nhận thử thách. kể cả lúc anh nói chúng ta hết duyên, anh muốn chia tay, anh muốn rời xa. Em chấp nh...

CHỈ CẦN VẬY

Có những đêm đối diện với căn phòng chật hẹp, chợt nhận ra mình đã cô độc bấy lâu nay. Giật mình thương cho chính mình- phận người nhỏ bé giữa cuộc đời vô thường. Có những đêm muốn trở về là mình nguyên vẹn, bỏ từng lớp mặt nạ mà mỗi ngày gồng gánh, không hề tô vẽ bất cứ lớp phấn son nào để ngạo đời. Có những ngày muốn nhận được những câu nói chân thành. Chê bai mình cũng được, oán trách mình cũng được, miễn là chân thành! Có những ngày buồn đến nỗi chỉ muốn trốn ở một góc nào đó, một mình rồi khóc cho đã đời. Có những khoảng khắc muốn được bé lại, được cười nói vui vẻ hồn nhiên, không cần bất cứ sự dè chừng nào cho những mối quan hệ ngoài kia. Có những lần muốn ôm mẹ khóc thật to. Nhưng chợt nghĩ mẹ đã mang đủ rồi những vết tích tàn dư. Thôi. Tự mình gánh nỗi đau chính mình! Có những lúc muốn biên skhoir cuộc đời. thế giới rộng lớn, long người nhỏ bé, biết tìm đâu là chân thành để mình thôi đa đoan. Có những ngày chỉ muốn như thế!

Note 03.06.2020

Bao nhiêu củi cũng không đủ cho ngọn lửa, bao nhiêu dòng sông cũng không đủ cho đại dương, và bao nhiêu cũng không đủ cho lòng tham của người đời. 🌿🌿🌿 Trong cuộc sống, có những bế tắc có thể giải quyết được bằng tiền bạc, và có những bế tắc chỉ có thể giải quyết được bằng sự hiểu biết và lòng trắc ẩn của mình. Người đời tích góp thật nhiều vật chất để làm điểm tựa cho mình, điều đó không sai, nó chỉ sai khi chúng ta nghĩ đó là điều tựa duy nhất, rồi dồn hết thời gian cả đời cho nó, quên đi việc hoàn thiện sự hiểu biết và lòng trắc ẩn; để một ngày, khi đối diện với những bế tắc bên trong, mặc dù chung quanh đầy vật chất và quyền lực nhưng vẫn thấy bế tắc như một kẻ trắng tay, không đủ hiểu biết để làm lành lại được một vết thương nhỏ, không đủ lòng trắc ẩn để thương được người. Vật chất là thứ ngoài thân, không ai có thể mang những thứ đó vào lấp đầy lòng mình được, nên có những người rất giàu, nhưng trong lòng là một khoảng trống mênh mông. Sự bình yên trong lòng một người không liê...

ĐỜI NGƯỜI LÀ MỘT GIẤC MỘNG

ĐỜI NGƯỜI LÀ MỘT GIẤC MỘNG... Một doanh nhân thượng lưu, có thói quen rất lạ, cứ cách một thời gian, ông lại dẫn theo vợ con đến lò hỏa táng để xem người ta thiêu xác. Có người không hiểu, hỏi ông nguyên do. Ông nói rằng, chỉ cần đến nơi hỏa táng, cái tâm nóng nảy sẽ rất mau chóng an tĩnh lại, thấy danh lợi tiền tài thật nhẹ nhàng. Ở nơi hỏa táng này, không kể bạn là quan to, quý tộc, quyền cao chức trọng, uy danh hiển hách hay là một người dân bình thường, nghèo rớt mồng tơi không ai biết đến, cuối cùng đều sẽ phải đến đây, chung một tư thế nằm xuống bất động, sau đó bị đưa vào bên trong lò hỏa táng đang bốc cháy ngùn ngụt, khi trở ra lần nữa, thì chỉ là một chiếc hộp vuông nho nhỏ được bọc trong tấm khăn. Khi đến chẳng mang theo thứ gì, khi đi chỉ như một làn khói. Ngẫm lại đời người thật đơn giản vậy! Vinh hoa phú quý rồi cũng thoáng qua theo ngày tháng, ân ái tình thù rồi cũng trở về với cát bụi. Hôm nay chúng ta sống trong một thế giới đầy vật chất, dục vọng bị cám dỗ mê hoặc: quy...